Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chính là nguy hiểm!

Thân là Thần,

Trên đời này đã rất rất ít thứ gì đó có thể khiến bọn họ cảm thấy nguy hiểm,

Nhưng,

Lúc này, cảm giác nguy hiếm kia quả thật đã giáng xuống, rơi vào trong cảm nhận của bọn họ!

Cùng lúc đó,

Bọn họ phát hiện tiếng cười lớn trong cổ điện đã biến thành từng tiếng gào thét thê lương thảm thiết,

Trên thực tế,

Không chỉ ba vị Thần, trên trăm vị cường giả đã xông lên, tất cả đều phát giác nguy hiểm!

Nhưng,

Đã muộn!

Cổ điện kim loại giống như dã thú, miệng há to như chậu máu, trong phút chốc nuốt trọn hơn một trăm người!

Cho dù là Thần,

Khoảng cách gần như vậy, không kịp chạy trốn!

Vừa tiến vào bên trong cổ điện,

Ba thần linh lớn,

Hai mươi mốt Vô Lượng Tôn, hơn bốn mươi Đại Chí Tôn, hơn sáu Đại Tôn trong nháy mắt sa vào ao đầm vũng bùn!

Đồng thời có thể thấy rõ ràng, mười sáu cường giả cấp tôn đi vào đầu tiên đã hóa thành xương cốt, không có chút khí tức sinh mệnh!

“Có chuyện gì vậy?”, Bạch Lăng cau mày, anh ta có thể cảm nhận được, thời gian và không gian ở đây rất khác, tồn tại độc lập, vận hành độc lập, rõ ràng bọn họ ở trong điện cổ, nhưng lại như chìm vào một đại thế giới vô biên vô tận, không nhìn thấy tận cuối, không nhìn thấy con đường phía trước.

“Nơi này hình như có sức mạnh không gian và sức mạnh thời gian!”, một vị thần của nước Thông Thiên nói, hắn tên là Đạo Thư, cũng là nhân vật hết sức quan trọng của nước Thông Thiên.

“Đúng thế”, Hy Lăng của nước Băng Hàn gật đầu: “Điện cổ này rất thần dị, không giống như mộ huyệt…”

Ba người, cho dù là cấp thần nhưng lúc này cũng khó có thể nhìn thấu ngọn nguồn, bọn họ đứng riêng biệt trên hư không, bị đạo tắc vô hình trói buộc, nhất thời cũng khó mà thoát được, nói cách khác, bọn họ không giằng co dãy giụa thực sự, còn muốn xem rốt cuộc là có chuyện gì.

Còn những người khác đều đang đấu tranh, điên cuồng tung ra các loại võ kỹ, thậm chí thánh nữ Tử Vi khoác lên một bộ giáp vàng kim, chiến lực tăng đến cấp đại chí tôn, nhưng vẫn không làm gì được!

Đừng nói đại chí tôn, kể cả vô lượng tôn cũng không thể thoát ra được.

Hơn nữa, bọn họ kinh hãi phát hiện, thế giới này hình như thực sự ngăn cách với thế giới đại thiên, nguyên khí trong cơ thể bọn họ tiêu hao đi từng chút một, sau khi tiêu hao, hoàn toàn không thế hấp thụ được nguyên khí mới!

“Thế này là thế nào?”

“Rốt cuộc có chuyện gì?”

Người nào cũng sợ hãi sởn tóc gáy, vô cùng kinh hãi, hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì, không biết tại sao!

“Bay lên!”

Bên ngoài, Trần Đức có thể cảm nhận rõ ràng được tình hình của tất cả mọi người.

Cũng không chần chừ, lập tức trầm giọng quát một tiếng, điện cổ khổng lồ lập tức thu nhỏ, dâng bay lên, biến thành độ cao như con người, chậm rãi bay đến trước Trần Đưc.

“Việc này…”, nhìn thấy cảnh này, Lão Yêu Hoàng cũng thôn người.

Hiên Viên Liệt, Hiên Viên chiến lại trợn mắt há hốc miệng, kể cả Đoàn Sơn Nhạc là cấp thần cũng chấn hãi không thể chấn hãi hơn.

Số ít cường giả cấp tôn vây xem bên ngoài ranh giới và các tu sĩ của các gia tộc lớn và các thế lực càng thộn mặt hơn, đầu óc quay vòng vòng!

Mẹ kiếp!

Chuyện gì vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK