Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn ta là cường giả cảnh giới Đăng Thiên!

Cao hơn Trần Đức ba cảnh giới lớn!

Nói thế nào nhí, cảnh giới này đủ để giết cường giả cảnh giới Khai thiên trong nháy mắt, so với chiến thần Quách Khai cùng ờ bảng xếp hạng ngàn tuổi, trước mặt Tùy Lập Hiẻn cũng chỉ là em trai mà thôi!

Cho nên,

Trần Đức sợ cũng là điều rất bình thường.

ĐỐI mặt với cường giả thì khom lưng khụy gối, tạm thời nhằn nhịn, không mất thế diện, không những không mất thể diện, ngược lại lựa chọn rất thông minh, không phải sao?!

“Ha…”, Tùy An cười nhạt: “Còn tướng rằng xương cứng thế nào, hóa ra cũng chỉ là thằng nhát gan”.

Mặc dù Tùy An là nô bộc, nhưng từ đầu đến cuối, từ tận đáy lòng hằn đều xem thường Trần Bát Hoang, nói ghen tỵ cũng được, khinh thường cũng được. Tóm lại, trong mắt hắn, Trần Bát Hoang chính là một con kiến hôi, lúc châm biếm lại càng không hề che giấu, giọng nói CƯC lớn.

“Công tử, thật xin lỗi…”, dù Cơ Xung hiếu Trần Đức nhẫn nhịn, nhưng vẩn có chút xấu hố: “Là tôi không bảo vệ tốt cho anh”.

“Không ai phải xin lỗi ai cả”.

Trần Đức cười nhạt.

Lập tức,

Dưới con mắt của hơn một trăm cường giả, anh đi thẳng về phía Tùy Lập Hiên, bước chân bình thường, không nhanh không chậm.

“Không hố danh là cậu Tùy, chỉ cần cho một tên nô bộc qua là có thế thu phục Trần Bát Hoang, bội phục bội phục!”, cùng bàn với Tùy Lập Hiên, một người đàn ông trung niên đứng dậy mời rượu. Ông ta là Lâm Hàn Quang, đến từ Âm Dương Thánh Giáo, là một trong ba đại giáo chủ, xếp hàng thứ hai.

“Nghe đồn thằng nhóc kia rất quật cường, rất điên cuồng, tôi thấy cũng chỉ như vậy mà thôi”, một lão giả lắc đầu, ông ta tên là Trương Hằng Chi, đến từ dòng tộc của Ngô Thanh Phong, một trưởng lão của Thiên La Thần Điện, thân phận còn cao hơn Ngô Thanh Phong.

Ngoài ra còn có mấy người đều là những người xuất sắc đứng đầu, bao gồm đồng môn của những người đã chết ớ Thiên Tự Các, còn có các nhân vật cấp bậc tông chủ và trưởng lão thế lực đứng đầu hạng hai.

Bọn họ có người trông rất già, có người lại rất trẻ tuổi.

Nhưng không một ngoại lệ, đều là những lão già sống đến từng tuối này, Tùy Lập Hiẻn tuổi tác nhỏ nhất, có hơn bốn trảm tuổi.

“Một tu sĩ cảnh giới Cố Bản mà thôi, đến thành Bồng Lai, có Hằng Thiên Các và Hương Mãn Viên che chớ, không ai muốn động vào hắn, nhưng ờ đây thì khác, không ai giúp đỡ hắn, ngoại trừ khuất phục ra, hắn còn có thể có lựa chọn gì khác?”, Tùy Lập Hiên tự tin và đầy thản nhiên, mắt phượng mũi cao, tràn đầy gió xuân, mặc dù trẻ tuối, nhưng so với đám người đang ngồi ở đây, khí tức cũng không kém hơn bao nhiêu.

Khi mấy người trò chuyện,

Hai người Trần Đức và Cơ Xung đã đi đến trước bàn bọn họ.

Tùy Lập Hiên nghiêng mắt liếc nhìn Trần Đức, cũng không nói gì, lưng ưỡn thẳng tẳp, như đang chờ đợi Trần Đức quỳ xuống.

“Anh chính là Tùy Lập Hiên?”, đi đến bên cạnh, Trần Đức nhìn Tùy Lập Hiên, hỏi: “Thiếu tông chủ của Thần Mộng Thiên Tông, em trai Tùy cửu Thiên, Tùy Lập Hiên?”

“Phải”, Tùy Lập Hiên bưng rượu lên, nhàn nhạt nhấp một ngụm, một chữ cũng không nói thêm, nếu hắn ta khinh thường nói thêm một chữ cũng là làm nhục thân phận địa vị của anh.

“Trần Bát Hoang, nếu đã đến rồi, còn hỏi gì nữa, vị này chính là cậu Tùy Lập Hiên, còn không mau quỳ xuống mời rượu?”, Trương Hằng Chi cười ha ha, nụ cười lạnh đi vài phần: “Chờ cậu mời rượu xong, chúng tôi còn có vấn đề muốn hỏi cậu, đừng lãng phí thời gian, thời gian của chúng tôi rất quý báu”.

Trần Đức cười nhạt,

Dường như khỏng nghe thấy lời của Trương Hằng Chi, anh lại hỏi: ‘Tôi muốn xác nhận một chút, là anh muốn tôi mời rượu sao?”

Tùy Lập Hiên nhìn lướt qua Trần Đức, trong đôi mắt có phần mất kiên nhắn: “Không sai, chính là tôi, sao hả, rượu này mời hay không? Không mời thì cút”.

Giọng nói lạnh lùng vang lên, Tùy Lập Hiên từ đầu đến cuối vần giữ thái độ cao ngạo, lạnh lùng của người bề trên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK