Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đi, chúng ta đi thôi, điên hết rồi, đám người này đều là kẻ điên!”

Cuối cùng, có vài người không chịu nổi áp lực lập tức quay đầu bỏ chạy.

Có người thứ nhất sẽ có người thứ hai, người thứ ba…

Binh bại như núi đổ.

Ban đầu, Trương Thiên Dương dẫn theo 300 người đến, nhưng thoáng cái chỉ còn lại mười người, tất cả đều đã bỏ trốn.

Phía ngoài, bởi vì đứng quá xa, cho nên đám lưu manh đi theo Tiêu Mạn Y -bà trùm thế lực ngầm – không hề hay biết chuyện vừa xảy ra. Đối mặt với gần 300 người đột ngột xông đến, cả bọn rơi vào hỗn loạn.

“Để bọn họ đi đi!”, Tiêu Mạn Y lạnh lùng nói với đám người Phì Tứ. Sau khi nhìn thấy thực lực của hai tên kia, cô ta hiểu rõ một điều, có nhiều người hơn nữa cũng không có tác dụng, chỉ khiến mọi việc càng thêm phức tạp mà thôi.

Mấy người Phì Tứ không chút do dự, lập tức ra hiệu cho đám du côn bên ngoài tản ra. Quảng trường vốn đang ồn ào náo nhiệt thoáng cái đã quay về trạng thái lúc đầu, chỉ còn lại mười mấy vị tai to mặt lớn.

Bọn họ cũng không quá ngạc nhiên, bởi vì tình huống vừa xảy ra vốn nằm trong dự liệu.

Nhà họ Tạ xét cho cùng vẫn là nhà họ Tạ, dù hai võ giả kia không t

ra tay thì đám vệ sĩ và du côn cũng không dám tiến lên một bước.

Thử hỏi, nhà họ Tạ triệu tập nhiều ông lớn như vậy để làm gì?

Chấn nhiếp!

Chỉ để chấn nhiếp!

Tài sản mà bọn họ nắm trong tay gần như chiếm 80% thành phố Tân, có bao nhiêu người không biết bọn họ? Không nghe kể về bọn họ?

Người bình thường có thể không biết Độc Nhãn Tiết, nhưng không ai là không biết những vị đại gia này, ở thành phố Tân này, có ai dám đụng đến bọn họ chứ?

Trừ phi kẻ đó không muốn sống

nữa.

Ai dám đắc tội nhiều nhân vật lớn như vậy, chấp nhận hủy hoại tương lai của mình chỉ vì một tên Trương Thiên Dương?

Không một ai làm được điều đó, đó chính là nhân tính!

“Thằng nhóc kia, mày rất may mắn, ông chủ và cậu Tạ đều muốn tận mắt nhìn thấy mày chết, đó chính là phúc phận của mày”, Độc Nhãn Tiết không chút để tâm đến những chuyện vừa xảy ra, hẳn mở laptop ra và bắt đầu thực hiện cuộc gọi video.

Kế đó, hai tên võ giả khiêng một cái ghế đến, hắn liền đặt laptop lên đó.

Một lát sau, trên màn hình laptop xuất hiện hai người.

Một trong số đó là Tạ Cường Đông, người mà Trần Đức đã gặp trước đó.

Người còn lại là một thanh niên độ khoảng 20 tuổi, mặc một thân âu phục màu xanh da trời.

Hai người cùng ngồi trên sofa, gã thanh niên mặc âu phục kia ngồi ở giữa, còn Tạ Cường Đông thì ngồi chếch sang một bên.

“Ồng chủ, cậu Tạ!”

Cách màn hình, Độc Nhãn Tiết cùng mười tên võ giả cúi chào: “Chúng tôi đã tìm được tiểu thư!”

“Tốt lắm, để tôi xem hôm nay kẻ nào dám không tuân theo mệnh lệnh của tôi, không đến cứu viện”, Tạ Cường Đông hút xì gà, chiếc nhẫn Càn Long màu vàng trên ngón cái vô cùng bắt mắt.

Nghe Tạ Cường Đông nói vậy, hai tên võ giả lập tức nhấc cái ghế lên, hướng camera về phía đám đông, chiếu thẳng vào mặt những ông trùm của giới kinh doanh.

Tạ Cường Đông rít một hơi thuốc rồi bật cười ha hả: “Tổt lắm, xem ra Tạ Cường Đông này vẫn có chút mặt mũi, tên Trần Bát Hoang kia đâu?”

Camera lập tức hướng về phía Trần Đức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK