Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả mọi võ giả đều rung động bới Trần Đức lúc này, bọn họ không ngờ anh lại kinh khủng như thế, Trinh Lực trợn mắt há hốc miệng, hoảng hốt không nói nên lời!

Trần Đức thật sự khiến tất cả mọi người giặt mình.

So với Trần Đức, hắn ta là cái quái gì?

Chút thực lực của hần ta, hoàn toàn không đủ đế so sánh với Trần Đức!

Hơn mấy chục ngàn võ giả hết sức ăn ý, cùng

nhau dựng lớp phòng ngự lên, dung hợp lại, cố gắng chống chịu sự khủng bố Trần Đức mang đến!

Trần Đức vừa ra tay đã như ngọn núi lửa bùng nổ, tất cả mọi sức mạnh, thực lực cũng như những quân bài tấy của anh đều được thực hiện trong nháy mắt, có thể nói là không giữ lại chút nào. Chẳng có gì đế nghi ngờ, đây là lần đầu tiên trong suốt hơn hai mươi năm cuộc đời anh!

Không còn cách nào.

Anh không thể giữ lại!

Huyết Đồ quá mạnh.

Kéo dài thời gian với loại cao thủ như hắn ta mà nói là không có ý nghĩa gì, nếu không dồn hết toàn lực đánh, Trần Bát Hoang sẽ thập tử vô sinh, không hề có một xác suất phần trăm thắng nào!

Đó là sự thật, cũng là sự chênh lệch của hai người họ.

Nó vô cùng tàn khốc!

“Ồ? Không ngờ cậu lại có thể tung ra được sức mạnh như thế này đấy”.

Huyết Đồ nhướng mày, gương mặt lạnh nhạt đó xuất hiện sự kinh ngạc và rung động, dù trước đó

hẳn ta đã biết Trần Đức rất mạnh, nhưng đến mức độ này thì vẫn cao hơn những gì hắn ta tính toán và dự đoán về anh nhiều.

Chỉ là…

Sắc mặt đó không có quá nhiều biến đổi.

Chí có chút kinh ngạc và rung động, vậy thôi!

Không có thêm bất kỳ một biếu cảm dư thừa nào, đừng nói là sợ hãi hay ưu phiền, thậm chí một chút cấn thận và nghiêm túc cũng không có.

Tuy hần ta thừa nhận Trần Bát Hoang có thiên phú rất mạnh.

Sau này có thế sẽ vượt qua bản thân.

Nhưng…

Đó là tương lai, không phải là bây giờ!

Vẫn là câu nói đó.

Giết chết Trần Bát Hoang lúc này, với hẳn ta mà nói chẳng khác gì đè chết một con kiến. Dù rằng con kiến này khiến hắn ta rung động và ngạc nhiên, cùng với cảm giác nguy hiểm rất khó nhận ra, nhưng cũng chỉ là một con kiến, cùng lắm là con kiến hơi lớn mà thỏi.

“Thánh Nhân nhất giai không thể thi triển được thứ sức mạnh này, tôi nghĩ trên người cậu có nhiều bí mật lắm nhỉ? Tỏi thấy rất ngạc nhiên, không biết cậu có những bí mật gì”.

Trên mặt Huyết Đồ, sau vẻ kinh ngạc và rung động đó là sự tò mò cũng như hứng thú.

Thân là Thánh Tổ, Huyết Đồ biết rất rõ cấp bậc Thánh Nhân sẽ có thực lực thế nào, nhưng Trần Bát Hoang lại có sức mạnh vượt xa như thế, không phải là gấp đôi hay gấp ba đơn giản, mà là gấp cả trăm ngàn lần, cả triệu lần!

Thậm chí.

Đòn tấn công của Trần Bát Hoang không chỉ có nguyên khí hay linh khí bình thường, mà anh còn bỏ cả hồn lực vào đó!

Mọi người đều biết, hồn tu chỉ tu hồn, võ tu chỉ tu võ, một là dùng hồn lực, hai là dùng nguyên khí, sao có thế trộn lẫn vào nhau được?

Đảy là lần đầu tiẽn Huyết Đồ chứng kiến được một điều chưa từng xảy ra thế này!

Nói tóm lại.

Trần Bát Hoang không ra tay còn đỡ, vừa ra tay

đã hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng và dự đoán của Huyết Đồ. Hắn ta có vẻ cực kỳ hứng thú với điều này, muốn biến tất cả bí mật trên người anh làm của riêng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK