Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tất cả mọi người Nhà họ Ưng, mở Trận Văn, không được đế nước biến chết nhấn chìm Bất Tử Cung!”, Ưng Chiếu hạ lệnh một tiếng, sau đó đích thân xông về phía Trần Đức.

Ông ta phải giết chết Trần Đức, nếu không, khó mà dập tắt cơn lửa giận trong lòng.

“Nhà họ ưng, tạm biệt!”, đôi mẳt Trần Đức nheo lại, đố toàn bộ nước biến chết về phía ưng Chiếu, sau đó, anh quay người, nhanh chóng bỏ chạy khỏi Bất Tử Cung, chạy khỏi nhà họ ưng!

“A!”

ưng Chiếu hét lớn, không thế không đối kháng, chống lại nước biển chết.

Trần Đức càng lúc càng đi xa dần trong ánh mắt ông ta, rất nhanh, anh biến mất trong đôi mât của ưng Chiếu.

“Trần Bát Hoang, cho dù bản vương có lật cả ba tấc đất lên, cũng sẽ đào mày ra!”, ưng Chiếu gầm lẻn tức giận, vang động khắp trời, một làn sóng ảm, sức mạnh thần hồn xông về hướng Trần Đức bỏ chạy.

Mặc dù cách rất xa, Trần Đức cũng cảm nhận được sóng dao động, cơ thể loạng choạng, suýt nữa thì ngã xuống từ không trung.

Anh không quay đầu, bây giờ, anh chẳng khác gì nỏ mạnh hết đà, ôm theo ưng Thanh Vũ chạy thẳng một mạch, đan dược được ngậm trong miệng không ngừng tan dần, hồi phục thương tích và cung cấp linh lực đế anh nhanh chóng chạy thật xa.

Chạy qua núi sâu, anh mở đôi mắt ngự thú, triệu hồi một con vật cưỡi biết bay, bay thẳng về phía trước, tránh xa nhà họ ưng, tránh xa dãy núi Bất Tử.

Anh không chỉ tránh xa núi Bất Tử, trài qua một ngày một đêm bôn ba, trực tiếp rời khỏi Hoàng cung Bắc Hoang, tìm được một ngọn núi, nghỉ ngơi điều dưỡng!

Trong khoảng thời gian anh nghỉ ngơi, ba chữ Trần Bát Hoang đã danh chấn Bắc Hoang!

Trong ba ngày, sự tích của anh đã truyền đến mỗi một ngóc ngách của Bắc Hoang!

Một mình anh đã cứu ưng Thanh Vũ từ nhà họ

ưng!

Một mình chiến đấu với Chiếu Vương!

Với thực lực của cảnh giới thông thần, giết chết hai vị thần vương và mấy cường giá cấp thần tôn nhà họ ưng!

Cuối cùng, sống sót rời khỏi nhà họ ưng!

“Rốt cuộc Trần Bát Hoang có lai lịch thế nào? Mạnh quá rồi, anh ta có thế lao vào chỗ nguy hiểm vì một cô gái, làm người phụ nữ của anh ta, chắc

chắn sẽ rất hạnh phúc!”

“Hôm đó tôi tận mắt nhìn thấy tư thái vô địch của anh ta, tương lai, vị trí thần vương Vân Tiêu Giới chắc chắn có chỗ cho anh ta!”

“Trăm ngàn năm nay, đâu có ai làm được điều này? Nghe nói Chu Tử Hiên của hoàng tộc vốn đi mời, lỏi kéo Trần Bát Hoang, kết quả do dự tự ý đưa ra chủ ý, đại đế nối giận, bắt anh ta vào đại lao!”

Hết câu huyện này đến câu chuyện khác như cá diếc vượt sông, bơi đến mổi một ngóc ngách của Bắc Hoang, rất nhiều võ giá xôn xao, chấn hãi, các võ giả thế hệ thanh niên không dám tin tất cả những điều này!

Đặc biệt là nhũng người ban đầu sát hạch ra từ thành Thông Thiên cùng Trần Đức, nghe đến ba chữ Trần Bát Hoang đều như nằm mơ.

Ngày xưa, bọn họ còn từng đứng cùng một trường thi.

Mà nay, Trần Bát Hoang đã vượt qua bọn họ, ném xa bọn họ ở phía sau!

Bên ngoài, lời đồn như lửa như trà.

Bên ngoài vùng biến vô tận ở Tây Hải, trên một hòn đảo rộng lớn, chim muông cất tiếng ríu rít, hoa thơm đua nở, rực rỡ cá một vùng.

Trong một cung viện thâm sâu, lão nô bộc của gia tộc thứ năm mấy ngày trước đến thành Phụng Thiên đang quỳ dưới đất, khuôn mặt gần như sắp chạm sát mặt đất.

Một người đàn ỏng đứng trước mặt ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK