Đoạn Nguyên dừng lại một chút, nói tiếp: ‘Thánh nữ Tiếu Lôi Môn và cô tư biết chuyện này thì đã liên thủ giết chết Ưng Lôi, không cho hần ta rời đi!”
Không có gì đế nghi ngờ, hành động của Ấn An Sương và Hoa Linh Vy đã trực tiếp chọc giận Ưng Chiếu.
Ông ta nói rằng.
Chỉ có thời gian bảy ngày.
Trong vòng bảy ngày, Tiêu Lôi Môn phải giao hai người ra, nếu không sẽ san bang Tiêu Lôi Môn!
Chờ Đoạn Nguyên nói xong thì sắc mặt Trần Đức đã hoàn toàn biến thành vẻ hung ác và nguy hiếm, trầm giọng: ‘Thánh nữ Tiêu Lỏi Môn và Linh
Vy có bị cái gì không?’
“Tạm thời không có, nhưng hai người họ đã bị tông chủ Tiêu Lôi Môn nhốt lại, không được rời khỏi Tiêu Lôi Môn nửa bước”, Đoạn Nguyên nói.
“Được rồi…”, sắc mặt Trần Đức âm u: “Lão chó già ưng Chiếu đó, thật sự tường rằng Trần Bát Hoang này dễ bắt nạt lắm hả? Một khi đã như vậy, thì lần này tôi sẽ cho ông ta phải trả một cái giá đắt!”
Nhà họ ưng, lại là nhà họ ưng!
Trước đó, chuyện của ưng Thanh Vũ và Âu Dã Tư Linh đã khiến anh ghi tạc mối thù vào lòng, chuẩn bị một ngày nào đó tới đòi nợ nhà họ ưng.
Không ngờ anh còn chưa tới, thì nhà họ ưng đã bắt đầu kiếm chuyện với anh rồi hả?
Sâc mặt Trần Đức cực kỳ khó coi.
Xem ra lần trước anh chém giết hai Thần Vương nhà họ, ưng Chiếu vẫn chưa rút được bài học nào!
Nhưng…
Đó cũng là điều anh đoán trước, lần trước tuy anh đã thắng, nhưng cũng là may mắn, dựa vào rất
nhiều thú đoạn nghịch thiên cùng với báo vật và trận pháp không thế phục chế!
Dù thế, cuối cùng anh vẫn bị nhà họ ưng đuổi đi, dẫn theo ưng Thanh Vũ, trốn đi hết sức chật vật!
Có lẽ, nhà họ ưng thật sự xem anh là quả hồng mềm dề bóp rồi!
“Lão chó già họ ưng, một khi đã như vậy thì thù mới hận cũ, cùng tính một lượt cho rõ ràng thỏi…”, Trần Đức hít sâu một hơi, trong lòng đã có kế hoạch.
Trong Cổ Điện, Trần Đức nhắm hai mắt lại, cố gắng đè nén lửa giận trong lòng, nói:
“Đoạn Nguyên, cậu về Lưỡng Nghi Tỏng trước đi, nói với lão Trình, bảo ông ấy bảy ngày sau dẫn mọi người trong tông môn đến nhà họ ưng chờ tôi”.
“Rõ, tông chủ!”, Đoạn Nguyên cung kính đáp, hào hứng nói: ‘Tông chủ, không biết lần này anh chuẩn bị dẫn bao nhiêu người đến nhà họ ưng?”
Lưỡng Nghi Tông đã nhịn suốt ba tháng rồi, mấy tháng nay từ tông chủ đến trường lão, cả chấp sự và đệ tử tuy là đang bế quan, nhưng trong lòng vẫn nghẹn một cục tức!