Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhưng chúng ta không phải là đối thủ của hắn”.

Thần hồn Long Hải Thăng run lẻn kịch liệt, Huyết Đồ cũng chết trong tay Trần Bát Hoang, đám người bọn họ có là gì? Đừng nói bọn họ, cho dù thêm cả tất cả người trong vùng mai táng Thần Ma cũng châc chân không ngăn được anh giết người.

Huyết Đồ đã chết, đáng lẽ vùng mai táng Thần Ma phải rất yên bình, nhưng bây giờ lại không yên bình chút nào, mà hỗn loạn càn quét, cuồng phong gào thét.

Trong vùng mai táng vốn không có tiếng sấm sét, lúc này sấm sét lại đánh ầm ầm vang dội.

Tất cả mọi tiếng động đều là của một người, Trân Bát Hoang!

Chớp điện vờn quanh giữa cánh tay của anh, kéo theo tầng tầng đại đạo, thực sự như Tu La, như Chiến Thần, đứng ở đó khiến người ta sợ hãi, kinh hoàng.

”Giết!”

Âm thanh khàn khàn phát ra từ trong cổ họng, khí tức tiẽu cực khủng bố đầy chết chóc lan tràn, cùng nâm đấm của Trần Đức giáng xuống.

Âm!

Quyền này rất đơn giản nhưng cũng rất khủng bố, cả vùng mai táng vang lên ầm ầm, trời đất cùng gào thét, hư không như biển lớn, dấy lên từng làn sóng điên cuồng, từng đợt cuốn từng đợt, hủy diệt tất cả, nuốt chửng tất cả, mấy ngàn hơn vạn bóng hình của võ giả bị nuốt chửng tại chỗ, cuốn vào dòng hỗn loạn hư không.

Bốn người Đệ Ngũ Vệ Đông, Tổ Trường Không, Long Hải Thăng, Tạ Bình nhanh chóng lùi lại, trốn đến phía sau đám đông.

‘Trần Bát Hoang đã tấu hỏa nhập ma, mất tính người rồi”.

Đệ Ngũ Vệ Đông đã nhìn ra trạng thái lúc này của Trần Đức, ông ta âm trầm nói: “Cho dù bỏ chạy, chúng ta cũng không chạy thoát được, hiện giờ chỉ có cách mời người đó ra, các ông có đồng ý không?”

“Đúng thế, chỉ có người đó mới có thể ngăn được hắn!”

Tổ Trường Không nói: “Tôi đồng ý với tộc trưởng Đệ Ngũ”.

‘Tôi cũng đồng ý”.

“Hiện giờ chỉ có một cách này thôi”.

Hai người Tạ Bình, Long Hải Thăng gật đầu, trong lòng bốn người chỉ còn lại nỗi sợ, sợ hãi và khủng hoảng tuyệt đối, kể cả chưa bị thương, cơ thể cũng đang run rẩy, khi nói cái lưỡi cũng run lên, lắp ba lẳp bắp.

Bốn gia tộc Tây Hải có lúc nào sợ hãi như vậy?

Mấy ngàn năm nay, chì có lần này!

Không vì điều gì khác, chỉ vì trong tai bốn người

tràn đầy âm thanh của cái chết, những người còn đang cười trước đó cũng không cười nổi nữa.

Những người trước đó còn chế nhạo, cũng không há nổi miệng nữa.

Bởi vì họ đã là người chết, cho dù còn sống, cũng sắp thành người chết.

Uy lực khủng bố cuốn trôi hơn chục ngàn người, Trần Bát Hoang nhảy vút lên, chớp điện lóe lẻn, từng đường quyền như sấm sét, như lang sói xông vào đàn dẻ, giết người thấy máu đoạt mạng bằng cách dã man nhất, đơn giản nhất!

Thần cản giết thần, phật ngăn giết phật, tiên đến giết tiên, quỷ đến diệt quỷ!

“Nhập ma rồi, Trần Bát Hoang nhập ma rồi!”

Có người hét lẽn, cuối cùng bọn họ đã phát hiện ra trang thái quỷ dị của Trần Đức, chắc chắn đó là tẩu hỏa nhập ma, mất đi ý thức.

“Mau chạy đi!”

“A!”

“Không!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK