Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Người đâu, đi theo tôi!” ưng Chi dẫn người từ trên tường thành lao xuống đầu tiên,

Nhưng,

Bóng dáng Trần Đức đã sớm không còn ở trước

cửa,

Anh đã biến mất!

Chỉ lưu lại một bóng lưng,

Bóng lưng toát ra kim quang hừng hực, cực kỳ chói mắt!

Với tốc độ cực nhanh, hóa thành một đường ánh sáng, điên cuồng phóng qua!

“Không ổn, hắn đi về phía thiên điện!”, ưng Chi kinh hoàng, mát trợn tròn: “Nhanh, ưng Xung, lập tức gõ chuông báo động, báo chuyện xảy ra đến thiên điện, bao cho ưng Vương!”

ưng Chi rất hoảng,

Tim đập loạn,

Vốn là một khi hắn khởi động trận pháp, Trần Bát Hoang tuyệt đối không thế nào phá cửa cung, càng không thế nào xông vào cung Bất Tử!

Bây giờ,

Nhung bới vì sự bành trướng, kiêu ngạo và khinh thường của hắn đã khiến cho một người ngoài tiến vào cung Bất Tử!

Đây là tội chết!

Tội chết tày đình!

Nếu như không xử lý xong nữa, người chết không chỉ là một mình hắn, mà còn liên lụy đến nhất mạch ba đời của hắn nữa!

Ưng Xung biết tầm quan trọng của chuyện này, hẳn ta lập tức lấy một quyến trục từ trong túi đựng đồ, trong nháy mắt ánh sáng quyến trục nứt ra miếng lớn,

Sau đó,

Trước cung Bất Tử xuất hiện từng đường ánh sáng chập chờn.

Thời gian giống như lùi lại,

Từng bức họa bắt đầu xuất hiện, từ lúc Trần Đức xuất hiện rồi đến Ưng Thiên Hải chết trận, lại đến cửa cung Bất Tử bị phá bế, từng cảnh từng cảnh truyền ra toàn bộ như thật.

Hai người Ưng Chỉ, Ưng Xung dần theo hai ngàn hộ vệ, hai đầu gối quỳ xuống đất, cho đến khi ánh sáng biến mất, lúc này bọn họ mới đứng dậy,

Sau lưng,

Mồ hôi đã ướt đầm từ lâu!

Cùng giây đó,

Thiên điện,

Ưng Chiếu ngồi trên vị trí phía trên, lúc này trong con ngươi lóe lên từng hình ảnh, những hình ảnh kia chính là tất cả chuyện xảy ra trước cửa cung Bất Tử!

“Đáng chết!”

Hình ảnh biến mất, sắc mặt Ưng Chiếu u ám đến mức sắp nặn ra nước, một luồng sát ý đột nhiên hiện lên cuồn cuộn, khí tức dữ dội, sắc trời vốn quang đãng vạn dặm đột nhiên trớ nên xám xịt nhanh chóng!

Trong đại điện rộng mênh mông, một luồng sát khí cuồng phong lưu chuyến!

Mười lão giả đang ngồi khẽ biến sắc mặt, một người trong số đó đứng dậy, ông ta nói: “Chiếu__

Vương, đây là…”

Sau một hồi, loại sát khí kia mới chầm chậm biến mất, sắc trời khôi phục như thường, Ưng Chiếu hít sâu một hơi, nói đầy u ám:

“Tên nhãi giết Thương nhi đang đi về phía thiên điện”.

“Hả?”

Lão giả chăm chú, lúc này mới nói: “Chiếu Vương, tôi đi giết hắn trước”.

“Không”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK