Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sao lại có chuyện đó được?

Tại sao tên nhóc đến từ địa cầu này lại quen biết với tiểu công chúa Tây Hải?

Nên biết rằng, ngay cả ông ta cũng chỉ mới gặp người của tộc Hải cách đảy ngàn năm trước!

Còn tiểu công chúa Tây Hải thì đến nay vẫn là một sự tồn tại trong truyền thuyết!

Những người như họ, chí được nhìn thấy cô ta trong bức tranh!

Tóm lại, với tiếu công chúa Tây Hải, người bẽn ngoài chỉ có một câu!

Tuyệt đối không thể trêu vào!

Đệ Ngũ Vệ Đông hết sức nhức đầu.

Tại sao người của thế giới Đại Thiên lại đến Vân Tiêu giới?

Tay Đệ Ngũ Vệ Đông siết lại thật chặt, cơ thể già nua khẽ run run, cảm giác bất an dâng lên trong lòng.

Bên cạnh ỏng ta, hai trưởng lão cũng không khá hơn là bao, căng thẳng muốn chết.

Tộc Hải mạnh đến mức nào?

Đơn giản mà nói, chỉ cần một câu của tiểu công chúa Tây Hải, chưa tới ba ngày tộc Đệ Ngũ của họ sẽ máu chảy thành sông, hoàn toàn biến mất khỏi Tây Hải!

Ba người hết sức căng thẳng nghe hai người kia nói chuyện, vẫn luôn giữ nguyên tư thế cúi người, hoàn toàn không dám nhúc nhích.

“Anh Bát Hoang, thật ra Tuyết Nhi đặc biệt đến Vân Tiêu giới này để tìm anh đấy”.

Sau khi thoải mái tán gẫu xong, Cơ Tuyết nói.

‘Tim tôi hả?”

“Đúng vậy”.

Cơ Tuyết gật đều: “Nhưng mà… Tạm thời giải quyết chuyện ở đây đã, lý do em tìm anh thì một lát nữa nói sau”.

“Anh Bát Hoang, anh đi theo em”.

“Còn ông nữa, ông cũng lại đây”.

Nửa câu sau là nói với Đệ Ngũ Hiên.

Sau đó, Cơ Tuyết nắm tay Trần Đức, chẳng nói chẳng rằng kéo anh từng bước đi lên bậc thang, bước tới chỗ ngồi của Đệ Ngũ Vệ Đông: “Anh Bát Hoang, nào, anh ngồi đây đi”.

Trần Đức cười cười, không nói gì, chỉ dứt khoát đặt mông ngồi xuống chỗ ở giữa, chẳng hề có chút gánh nặng tâm lý nào.

“Ồng, ngồi bẽn trái”.

Cơ Tuyết nói với Đệ Ngũ Hiên.

‘Tiểu công chúa, cái này… Tôi không dám đâu, đó là vị trí của tộc trưởng, tôi không xứng!”

Tuy Đệ Ngũ Hiên có bất mãn với tộc Đệ Ngũ, nhưng tộc này vẫn là nhà của ông ta, sự tôn kính với người dẫn đầu bộ tộc đã ăn vào trong máu.

‘Tôi nói ông xứng thì ông sẽ xứng, tôi cho ông thời gian ba giây, nếu không ngồi, sẽ là kẻ địch của tôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK