Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cây chùy lớn màu đen dài hơn hai mét Đồ Điền đang vác giống như bị một thứ gì đó kêu gọi, nó bay lên trời, xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, rơi vào trong tay Thường Khải Lâm!

Binh khí của Đồ Điền là đao, vũ khí của Thường Khải Lâm là chùy!

Hắn nắm chuôi chùy, đột ngột quét về phía trước.

“Hô!

»t

Kình phong sôi trào, linh khí màu xanh da trời cuồng bạo trên thân chùy, ánh sáng lóe lên, trời đất hoàn toàn chịu sự bá đạo của Thường Khải Lâm bao phủ, ánh sáng lam xán lạn nhức mât.

“Keng!”

Một chùy ngay lập tức chạm vào một kiếm của Ảu Dã Tư Linh.

Tiếng vang đinh tai nhức óc, gõ xuống như thiên chùy.

Chùy lớn màu đen nháy mắt nhấn chìm linh khí của Âu Dã Tư Linh, một chùy đập kiếm dài đến mức run rấy kịch liệt, tất cả ánh sáng đều ảm đạm mất sắc,

Màng nhĩ của rất nhiều võ giả cũng sắp nứt ra, rơi vào tình trạng mất thính giác tạm thời, chùy lớn màu đen đánh đâu thắng đó, đẩy lui kiếm dài, một chùy hướng về phía ngực Âu Dã Tư Linh,

“Đụng!”

Sau một tiếng kêu,

Bóng dáng xinh đẹp của Ảu Dã Tư Linh bay ngược ra, xoay tròn giữa không trung, miền cưỡng Ổn định lại cơ thể, lảo đảo ngã xuống đất,

Lại thấy sắc mặt Âu Dã Tư Linh trở nên cực kỳ tái nhợt, còn trắng hơn tờ giấy trắng, giống như phủ lên một lớp sơn trắng, khóe miệng, khóe mạt, dưới mũi cô chảy ra máu liên tục.

“Phụt!”

Nửa giây sau, Âu Dã Tư Linh phun ra một ngụm máu tươi, lấy kiếm làm nạng, chống đỡ cơ thể, trong lòng cô cực kỳ chấn hãi!

Khoảng cách giữa cô và Thường Khải Lâm thực sự quá lớn, thực sự, thực sự không thể vượt qua!

Chỉ một đòn, hai người chỉ đập vào nhau một đòn, cô đã sắp không thế đứng vững.

“Quả nhiên, khoảng cách cảnh giới thực sự không thế bù lấp!”

“Năm mươi giai, và bảy mươi giai, không thế so sánh!”

Xung quanh võ đài, tất cá tu sĩ vô cũng chấn hãi, Âu Dã Tư Linh đã đủ mạnh, nhưng lại không trụ được một chùy cúa Thường Khái Lâm!

Bất kỳ ai cũng có thế nhìn ra, lúc này Âu Dẫ Tư Linh như nỏ mạnh hết đà, sức cùng lực kiệt, không

còn chút sức chiến đấu!

“Cô gái, nếu cô đi theo tôi thì tôi có thế miên chết cho cô”, Thường Khải Lâm cầm đại chùy, đứng sừng sững trên không trung, cúi đầu nhìn Âu Dã Tư Linh, cất giọng lạnh lùng, mặc áo choàng đen lẫm liệt tung bay theo gió, giống như vị thần, tra xét tẩt cả.

“Tôi khinh!”

Âu Dã Tư Linh phun ra một ngụm máu, ốn định cơ thể, từ từ nâng kiếm: “Trận chiến sinh tử, bất kể sống chết, đâu có lý nào khuất phục? Chỉ đáng tiếc, có lỗi với sư tôn, có lỗi với truyền thừa của người”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK