Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười mấy phút trôi qua, phần lớn còn sót lại đều là thế lực tam phẩm hạng nhất, những người này thân là đúng đầu trong thế lực tam phấm, quá thực rất mạnh, các loại đan dược, trục cuốn, trận văn, võ kỹ liên tiếp xuất hiện!

Có lúc, một chiêu võ kỹ có thể đẩy hơn ngàn người ra võ đài, một tấm trục cuốn có thể khiến hơn mười ngàn người bị dọa đến mức nhận thua ngay tại chỗ!

Sáu trảm bảy trảm ngàn người tự mình chiến đấu, cũng không kéo dài được bao lâu.

Chưa đến một giờ,

Trên sân đấu võ vô biên vô tận chí còn lại một trăm mấy chục người!

Trong đó,

Nhóm thế lực Tiêu Lôi Môn, Nguyên Dương Cốc, Thông Thiên Tông, Phong Nhản Cung, tất cả đều là thực lực tam phấm hạng nhất!

Trong đó,

Người mạnh nhất là thánh tử Quản Thiên Túy của Phong Nhẫn Cung, hắn đã đến Thần Tôn bậc một!

Sau đó chính là những cường giả cảnh giới Thông Thần Du Kiệt và Hồng Lối, cảnh giới Thiên Tôn cũng không nhiều, chỉ có chừng mười người.

Người yếu nhất đương nhiên là ba người Đoạn Nguyên!

Có thể đi vào vòng thứ hai, chỉ có một trăm người!

Nhưng,

Lúc này trong sân còn có một trăm mười ba người!

Một trăm mười ba người này ngoại trừ ba người Đoạn Nguyên, gần như đều là lực lượng tương đương!

Cho nên,

Đầu tiên,

Ánh mắt tất cả mọi người đều chú ý đến ba người Đoạn Nguyên, Diệp Vô Song, Lưu Tuấn Hiền, ánh mắt ấy sáng rực, sát ý rạo rực.

Trước mắt đào thải ba người bọn họ đơn giản và dê dàng nhất!

Mười người còn lại đào thải ai, về sau hẵng nói.

Tóm lại,

Ba người Đoạn Nguyên phải bị đào thải ngay lập tức!

Nếu không bọn họ cũng không phục!

Trong nháy mắt, bầu không khí trên sân lập tức gươm súng sẵn sàng, hết sức căng thẳng!

Đám người Trình Lâm Phong phía dưới nhìn thấy cảnh này thì trở nên cực kỳ lo âu sợ hãi!

Đoạn Nguyên bọn họ có thế đi tới bước này, gần như nằm ngoài dự liệu của ông ta!

Theo lý thuyết, bọn họ nên bị đào thải từ lâu mới đúng,

ở lại trên sân, không khác nào tìm cái chết!

Trình Lâm Phong không ngốc, đương nhiên biết trong đó có biến cố gì đór nếu không thì ba người đã sớm quay về theo dặn dò của ông ta!

“Mẹ kiếp, kẻ rác rưởi như vậy sao có thế ở lại chứ?”

“Ba tên Thiên Tôn rác rưới, e rằng đến từ tam phẩm hạng mười tám ấy chứ?”

“Loại rác rưởi này còn không bằng tôi đâu, tôi vừa lên liền bị đánh xuống, làm sao bọn họ ở lại đến tận bây giờ chứ?”

“Thật ngu xuấn, ở lại đến tận bây giờ có khác nào chờ chết không? Chi bằng cứ từ bỏ rồi nhận thua từ sớm đi!”

“Bọn họ từ đâu đến vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK