Trần Tử Phi nắm chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm Trần Đức, tràn đầy thù hận, tức giận.
“Nhìn tao làm gì? Mày có biết dáng vẻ của mày rất giống một con chó ở quê hương tao không?”
Trần Đức cười lạnh lùng: “Có giỏi thì mày đến đây”.
“Cho dù tao không thể qua đó, thì cũng phải nhìn mày chết”.
Trần Tử Phi hít sâu một hơi, áp chế sự không cam tâm trong lòng, cười dữ tợn nói: “Tao không tin, mày có thế sống sót mà đì ra”.
“Nhóc Trần, đừng lãng phí thời gian nữa, mau đi đi, đi về phía thiên cung”.
Trần Đức còn muốn nói gì, trong thức hải, Linh Lung đột nhiên truyền âm: “Còn chậm trễ nữa thì có thế anh sẽ biến mất thật đây”.
“Được!”
Trần Đức không nói thêm gì nữa.
Sau đó, quay người bỏ đi!
Lúc này, cơ thế của Trần Đức đã khiếm khuyết biến mất gần hết, anh có thế cảm nhận rõ ràng ngay cả thần thức cũng đang tan chảy, tiêu tan như sông băng.
“Linh Lung, cứ tiếp tục thế này thì chúng ta sẽ chết ở đây”.
Trần Đức hỏi: “Cô có cách gì loại bỏ sức mạnh kỳ lạ xung quanh không?”
Trần Đức tin tưởng Linh Lung tuyệt đối.
Nếu không có Linh Lung, thì anh không có thành tựu ngày hôm nay, nếu Linh Lung đã bảo anh nhảy, vậy thì anh tin rằng cỏ ta nhất định có cách cho anh rời đi.
“Hàng triệu năm trước, thậm chí vào thời đại xa xưa hơn, ở thế gỉới đại thiên từng xuất hiện một thế lực cực mạnh, anh cũng rất quen với tên của thế lực này, ớ địa cầu cũng có truyền thuyết về nó, nó tẽn là Thiên Đình!”
Linh Lung không trực tiếp trả lời cảu hòi của Trần Đức, mà nhanh chóng nói: “Những vị thần trong truyền thuyết địa cầu, thậm chí có một bộ phận thực sự từng tồn tại ở Thiên Đình, chỉ là sau này,
thế lực này đột nhiên biến mất, ngã xuống, tất cả chỉ xảy ra trong một đêm”.
“ở thế giới đại thiên chỉ có một số tông môn,thế lực, gia tộc xa xưa có lịch sử lâu đời mới được biết chuyện này, thành trì có dòng sông bảo vệ, còn Thiên Cung thì có thiên hà, thiên hà là kết giới đầu tiên của Thiên Đình thông đến thiên cung”.
“Cô nói bờ vực này chính là thiên hà trong truyền thuyết ư?”
Trần Đức nghi ngờ hỏi.
“Đúng thế, trên thực tế, thiên hà chỉ là một loại sát trận, giống với đại trận hộ tộc của những tông môn gia tộc đó”.
“Đai trân hô tôc?J
Trần Đức lại chấn hãi, thời kỳ Thiên Đình huy hoàng rốt cuộc mạnh đến mức nào? Hàng triệu năm trôi qua, uy lực của đại trận này vẫn ngăn được mười vạn cường giả ỏ bên ngoài, không tiến vào được một tấc.
Kế cả đại trận hộ tộc của những đại gia tộc, đại thế lực còn sống sót cũng không mạnh như vậy chứ?
“Linh Lung, cô đang làm gì?”
Đột nhiên, Trần Đức giật mình, anh phát hiện thần hồn bắt đầu tỏa ra từng tầng thần huy, thần thức, giống như ngọn lửa, bắt đầu bùng cháy lên.
Đúng thế, chính là thiêu đốt!
Cô ta đang thiêu đốt thần hồn!
“Muôn đến thiên cung, chỉ có ba cách”.