Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng mấy chốc.

Giữa không khí chỉ còn những vệt máu, không còn bóng dáng của bốn người đó nữa.

Chết trong giây lát!

Thực lực của bốn người cũng ngang ngửa với ba lão tổ Hải tộc, Bát Nguyên Tông có thế đứng sừng sững ở Tây Hải, trớ thành một tông môn lớn mạnh cũng vì có Nam Cung Trần, cũng vì Bát Nguyên Tông có hậu thuẫn rất mạnh.

Thế mà bây giờ.

Hậu thuẫn đã biến mất, Nam Cung Trần bỏ mạng.

Bổn người, chí có một con đường chết!

Bát Nguyên Tông, bốn ngàn vạn đệ tử, bấy giờ tất cả đều trông thấy cảnh tượng đó.

Một đám tướng mình đang gặp ảo giác, linh hồn cũng run lên lẩy bấy, như bị hút ra, sững sờ đứng đó, không biết phải làm gì.

Trần Đức sừng sững trên trời cao.

Rất lâu sau đó.

Trần Đức xoay người bỏ đi mất.

Anh rất muốn giết chết cả Bát Nguyên Tông, cũng giống như Kim Tứ Hải giết người Hải tộc vậy, chém giết cà mười vạn người, mấy chục vạn người rồi mới đi.

Nhưng.

Anh lại không làm như thế.

“Nhóc con, cậu cũng thông minh đấy, không bị thù hận làm mụ mị đầu óc”.

Khoảnh khác anh xoay người lại, lão Yêu Hoàng cũng có lời khen ngợi.

“Nhóc, nếu cậu không thể nhịn được mà ra tay với Bát Nguyên Tông, thì hậu quả rất khó đoán trước được”.

Lão Yêu Hoàng chậm rãi nói.

“Đúng vậy”.

Trần Đức cười khổ.

Tại sao lại không giết Bát Nguyên Tông?

Đúng là Trần Đức rất muốn giết.

Nhưng.

Giết sạch là chuyện rất khó!

Bát Nguyên Tông đứng hạng mười sáu trong các thế lực, tông môn ở Tây Hải.

Có được thứ hạng đó, tất nhiên cũng có nguyên nhân của nó.

Ngoài Nam Cung Trần, ngoài thực lực mạnh mẽ hậu thuẫn, Bát Nguyên Tông còn có đại trận bảo vệ tộc!

Đó chính là sát trận Bát Nguyên thật sự!

Trần Đức muốn đánh giết Bát Nguyên Tông là chuyện rất khó!

Còn nữa, nhỡ đâu sau lưng Bát Nguyên Tông còn thế lực nào đó, còn cao thủ nào đó chống lưng, bản thân anh cũng sẽ nguy hiểm.

Chẳng hạn như.

Trước đó, khi anh đánh với Kim Tứ Hải một trận thì Nam Cung Trần có nhắc tới học cung Đạo Vận gì đó.

Mà cả Kim Tứ Hải là người đứng đầu một tông, cũng chỉ là đệ tử của học cung Đạo Vận mà thôi, thế thì học cung Đạo Vận đó phải mạnh đến mức nào?

Huống chi.

Anh với Nam Cung Trần một trận như thế đã tạo thành ảnh hướng khá lớn, xung quanh không biết bao nhiêu người nhìn chăm chăm, nhỡ đâu anh làm gì đó sai, e là những kẻ biết lực chiến mạnh mẽ của anh sẽ như hổ vồ mồi, lao tới ra tay với anh.

Đây là Đại Thiên Thế Giới, một nơi vô cùng tàn nhẫn, chuyện như thế đã xảy ra quá nhiều rồi, Trần Đức cũng đã nhìn thấy rất nhiều thông qua Thiên Cơ Thuật.

Tất nhiên.

Trần Đức cũng biết rất rõ, dù anh không ra tay thì từ nay về sau, Bát Nguyên Tông cũng sẽ xuống dốc không phanh, chẳng còn được xưa nữa.

Bát Nguyên Tông xảy ra chuyện lớn như thế, thực lực lại suy giảm, những thế lực xếp hạng cao hơn hay thấp hơn Bát Nguyên Tông, hoặc là những người có thù oán với Bát Nguyên Tông chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Anh không ra tay, sẽ có người ra tay, cần gì phải đấy mình vào nguy hiếm?

“Suy cho cùng thì vẫn chưa đủ mạnh”.

Trần Đức cười khổ.

Nếu đủ mạnh, thì anh cần gì phái lo lẳng bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau? Cần gì phải mượn tay người khác?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK