Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Y y da da”.

Con thú nhỏ từ bàn tay đi lẽn cánh tay anh, liên tục gật đầu, đôi mắt to tròn đáng yẻu nhìn Trần Đức, đầy chờ mong.

Nghĩ nghĩ, Trần Đức lại nói: “Nhóc hay y y da da, thế thì gọi là Tiểu Y nhé, được không?”

Tiếu Y, cái tên hết sức đơn gián.

Nhưng…

Mắt con thú nhỏ chợt sáng rỡ lên.

“Tiểu Y?”

Trần Đức lại gọi.

“Bi bô!”

Nhóc con gật đầu. “Tiếu Y!”

“Bi bô!”

Con thú nhỏ nhảy qua nhảy lại, trông có vẻ hào hứng, thích thú lắm.

“Được rồi, Tiếu Y, anh muốn lên trên đó xem một cái, nhóc ở trên vai, đừng có lộn xộn nhé”.

Trần Đức chuyến tầm mắt, bình tĩnh lại, đấy trạng thái lên mức cao nhất, vừa dứt lời lập tức bước lẻn những bậc thang.

Khi chân anh vừa đặt xuống, có thể cám nhận thấy rất rõ bậc thang lóe lên chút hào quang.

Nhưng, sau đó lại không xảy ra chuyện gì nữa.

Tiếp theo đó…

Bậc thứ hai!

Bậc thứ ba!

Bậc thứ tư!

Thang trời rất cao, rất cao. Thoạt đầu Trần Đức còn cấn thận bước từng bước một, nhưng hơn một tiếng sau thì anh đã trực tiếp nhấc chân chạy, nhảy một lần hai đến ba bậc.

Hai giờ sau, anh đã lên đến bậc thứ năm trăm tám mươi!

Thế nhưng.

Vân không thế thấy được điếm cuối của cầu thang, cung khuyết giữa trời đã gần trong gang tấc, lại xa tận chân trời, nhìn thấy, lại với không tới!

Trần Đức cũng muốn bay lên đó, nhưng mà ả nơi này anh hoàn toàn không thế bay nối, trọng lực đè nặng, cùng lắm anh chỉ có thế nhảy được hai ba thước mà thôi, nên buộc lòng phải ngoan ngoãn đi từng bước về phía trước.

“Sách cố có ghi, thời kỳ thái cố xa xôi, Thiên Đình muốn đón người trần thế nên đã tạo ra thang trời, đón người hữu duyên, người bước lên thang trời có thể thành thần”.

Linh Lung chậm rãi nói: “Tất nhiên, đỏ chỉ là truyền thuyết, nhưng mà cầu thang trước mặt rất có thể là thang trời trong truyền thuyết, cẩn thận một chút, đừng đi nhanh quá”.

“Cr.

Trần Đức gật đều: “Thật ra thì đi đến bậc này tôi đã cảm nhận được một lực cản, trọng lực ngày càng nặng, thậm chí còn có một số quấy nhiễu thần hồn”.

Nhưng mà…

Dù có lực cản.

Thì với Trần Đức mà nói cũng không là gì, dù chỉ dùng lực cơ học bình thường anh cũng bước lên được.

Anh chọn tiếp tục bước về phía trước.

Hết cách rồi.

Đánh xong một trận với Trần Võ Si và Trần Tử Phi, anh đã khắc sâu trong đầu mình sự đáng sợ của Đại Thiên Thế Giới, lại càng hiếu được sự vĩ đại và khủng bố của nhà họ Trần!

Trần Võ Sỉ, Trần Tử Phi chắng qua chí là hai kẻ miễn cưỡng được xếp vào hàng anh tài của nhà họ Trần mà thôi.

Thế nhưng, người trước khiến anh phải dồn hết sức mạnh, người sau lại đấy anh vào tuyệt cảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK