Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phụt!”

Y Thái Cực dồn toàn lực chống cự nhưng vần bị thương, trên ngực xuất hiện một lỗ máu, máu tươi trào ra giống như thủy điện xả lũ, nháy mât đã nhuộm đỏ quần áo.

“Xem ra, chỉ có thể dùng chiêu đó thôi…”

Sẳc mặt Y Thái Cực âm trầm đến cực điếm, ông ta vẫn đánh giá thấp thực lực cúa mấy người Quan Vân Dương, Giao Xoa cốt Vạn Tân Hoa, Quỷ Lão Lục, đối đầu với một kẻ như Quan Vân Dương đã quá chật vật, nay lại cộng thêm ba vị trướng lão cúa Kình Thiên Tông, sợ rằng chưa đến một trăm nhịp thờ ông ta đã bị đánh bại hoàn toàn.

Một trăm nhịp thở có đủ đế mấy người Đồ Trường Sinh trốn thoát?

Hiển nhiên không đủ!

“Sư huynh sư đệ, sư muội sư tỷ, tôi vốn không muốn quấy rầy mọi người nhưng mấy tên này thực

sự ức hiếp người quá đáng, nếu hôm nay mọi người không ra mặt, Lưỡng Nghi Tông khó vượt qua nối kiếp nạn này….”

Y Thái Cực hít một hơi thật sâu, tự lẩm bấm một mình rồi lấy ra hơn mười mánh giấy bùa màu tím, vèo một tiếng châm lửa, đồng thời hiến tế một bàn bát quái trỏng có vẻ tàn tạ xưa cũ.

“Thuật Lưỡng Nghi chuyến sinh!”

Lời này vừa vang lên giữa đất trời gió tà rít gào giận dữ, mây đen che rợp, lại thấy võ đài vẵn luôn vẹn nguyên bấy lâu nay bỗng nhiên nứt toác.

“Răng rẳc!”

“Răng rắc!”

ớ trung tâm của đài diẻn võ hình tròn hiện ra một vết nứt sau đó nhanh chóng lan rộng ra theo hình chữ s, toàn bộ đài diền võ phảng phất như hoá thành một tấm thái cực hai đầu!

“Ầm ầm!”

Mà tại vị trí của cá âm dương trong tấm thái cực đó lần lượt nổi lên hết cỗ quan tài này tới quan khác.

Bên trái là màu đen, bên phải là màu trâng!

Những chiếc quan tài đen trắng vô hồn tỏa ra mùi chết chóc nặng nề, ngay khi vừa xuất hiện, cả đất trời đều chìm vào khoảng lặng quỷ dị!

Sự im ắng giống như tử vong đang rình rập kéo

đến!

Không phải là không có âm thanh, mà là không gian này đã mất đi âm thanh, không chỉ như vậy, ngay cả sắc màu cũng đều biến mất!

Giữa trời và đất chỉ còn lại hai màu đen và trâng!

Mười chiếc quan tài năm trâng năm đen tĩnh lặng nằm trên đài diễn võ, toát ra hơi thở tử vong nồng đậm.

“Đây… đây là…”, ánh mắt Đồ Trường Sinh tràn ngập nét kinh hãi, ông ta gât gao nhìn mười cổ quan tài đó, vẻ mặt già nua lộ vẻ xúc động.

Ồng ta nhớ rất lâu về trước.

Trình Lâm Phong từng nói Lưỡng Nghi tông sờ hữu một lá bài tẩy, lá bài này tuyệt đối không được sử dụng nếu chưa tới thời khắc sinh tử, chỉ có mỗi đời tông chủ mới nắm rõ cách lá át chủ bài này được vận dụng như thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK