Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Âu Dã Tư Linh đè nén cơn sóng trong lòng, cô ta nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ lạnh lẽo, thán nhiên xoay người rời đi.

Cô ta không dám dừng lại quá lâu, lo lâng mình nhìn Trần Đức lâu quá sẽ không chịu được!

Nếu như ưng Thương biết chuyện giữa cô ta và Trần Bát Hoang,

Trần Bát Hoang sẽ phải chết!

Trải qua một khoảng thời gian, cô ta đã rất hiểu Vân Tiêu Giới, nơi đây không giống như Côn Luân Hư, so với võ giả Côn Luân Hư còn không biết cao hơn bao nhiêu tầng.

Võ giả đứng đầu Côn Luân Hư ở nơi này cùng lẳm cũng chí có thế làm người hầu bưng trà rót nước, quét sân giặc quần áo!

Cô ta không biết làm sao Trân Bát Hoang đến được đây, nhưng cô ta biết anh tuyệt đối không phải đối thủ của ưng Thương!

Một trăm hay một ngàn Trần Bát Hoang cũng không địch lại với một Ưng Thương!

Trần Bát Hoang mặc dù mạnh, nhưng cũng chỉ mạnh ở Côn Luân Hư, không phái sao?

Cô ta không muốn Trân Đức xảy ra chuyện,

Cô ta làm tất cả những điều này không chỉ là vì

bảo vệ ưng Thanh Vũ, đồng thời cũng là vì bảo vệ Côn Luân Hư, bảo vệ Vô Song môn, bảo vệ vị hôn phu của mình – Trần Bát Hoang!

“Ồ, không quen, vậy thì tốt”, ngoài mặt ưng Thương cười, nhưng trong lòng lại có chút không tin tưởng, hắn cố tình lẩm bẩm: “Anh nghĩ thằng nhãi kia nhất định là tội phạm quan trọng nào đó hoàng thành đang truy nã, anh lớn đến vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cà hoàng thành truy nã hắn, cũng không biết là người ra sao”.

Lúc nói chuyện, ưng Thương tỉ mỉ quan sát Âu Dã Tư Linh, phát hiện Âu Dã Tư Linh không có bất kỳ khác thường, giống như tất cả những gì hắn nói đều không liên quan đến mình.

Chẳng lẽ là nhìn lầm?

ưng Thương nghi ngờ, nhưng cũng không tiếp tục truy cứu chuyện này ờ đây nữa,

Lúc mới đầu Âu Dã Tư Lỉnh đã không muốn đi dạo phố với ưng Thương, bảy giờ, sau khi nhìn thấy bức họa của Trần Đức thì càng không có tâm tư đi dạo tiếp được nữa, mười phút sau, hai người quay về phủ.

Nhà họ ưng,

ưng Thương và Âu Dã Tư Linh tách ra, quay về

chỗ tu luyện của mình, nhưng trước cửa lại có một bóng dáng đang nóng lòng chờ đợi.

Là ứng Thiên Hà!

“ứng Thiên Hà, sao anh lại ở đây? Nơi này là chồ cho anh tới à?”

ưng Thiên Hà là anh họ của ưng Thương, nhưng hắn vẫn liên tục gọi tên húy, cũng không có bao nhiêu tôn kính, ngược lại thì có vài phần khinh bỉ khỏ chịu.

Không có gì khác.

ưng Thiên Hà thân là con nhà họ ưng, nhưng quả thực quá rác rưởi, thực lực chỉ luôn quanh quẩn ở Thông Thần cửu Trọng.

Trong số con cái nhà họ ưng, trừ ưng Thanh Vũ tương đối đặc biệt ra thì đến hắn ta cảnh giới thấp nhất, là phế vật xếp hạng chót được công nhận trong thế hệ trẻ nòng cốt nhà họ ưng!

Chồ tu luyện há cho phép loại rác rưởi này tới đây?

“ưng Thương, tôi qua nói với cậu một chuyện”, đối với khó chịu của Ưng Thương, ưng Thiên Hà cũng không có gì ác cảm, ngược lại lóe lên vẻ lấy lòng, nịnh hót!

“Chuyện gì, nói mau, xong thì cút”, ưng Thương cảm thấy Ưng Thiên Hà như kỳ đà cản mũi, không thèm nhìn thẳng vào hắn ta.

“Hôm nay cậu có nhìn thấy lệnh tìm người được dán trong thành Phụng Thiên không?”, Ưng Thiên Hà hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK