Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được rồi, nhóc Trần, đừng làm lỡ thời gian nữa, nhanh đi đi. Nhớ kỹ, trong lúc hấp thu, bước vào giai đoạn hai của Tự Tại Thần Ma Công thì hãy buông lỏng điểm đen trên thần thức, như thế tốc độ sẽ nhanh hơn một chút, không cần tới 99 năm”, Linh Lung nhắc nhờ anh.

Trần Đức tung người lao lên, một luồng sáng xẹt qua bầu trời, chẳng mấy chốc đã rơi xuống đỉnh núi!

“Tuổi trẻ thật là tốt!”, Hiên Viên Anh Hùng nhìn dáng vẻ của Trần Đức thì cảm thán.

Trên đính núi.

Trần Đức vừa chạm đất thì đã cảm nhận được đại trận.

Mỗi cây cỏ, thậm chí tới từng viên đá, từng hạt bụi trên núi này đều là một thành phần của trận pháp. Trên đỉnh núi còn khắc những ký tự cố, trông rất kỳ lạ và toát lên hơi thở xưa cũ.

Có lẽ là rất lâu rồi chưa có người tới nên tuy rang kỳ lạ nhưng lại u tối nên cũng không có gì khác thường.

Bên vách đá, có một tế đài hình tròn khảm vào lòng đất.

Theo chí dẫn của lão Yêu Hoàng, Trần Đức đi lên tế đài, sau đó, thần thức của lão Yẻu Hoàng tràn ra, tiến sâu vào trong tế đài.

“Két!”

Ngay tức khắc, tế đài hình tròn như mặt hồ phẳng lặng, bị ném một hòn đá làm dậy lên những đợt sóng. Luồng sáng thần bí màu tím đậm chiếu thẳng lên trời, bầu trời biến sắc, chí một lát đã trở lẻn u ám. Trên chín tầng mây như có trống trận, ầm ầm nố vang!

Cùng lúc đó, những hoa văn trên đỉnh núi toả ra ánh sáng, các ký tự huyền bí kia bắt đầu hoá thành vật thực, bay lên không trung và ngọn núi bắt đầu có vết nứt.

Lúc này, Trần Đức với phát hiện ra tế đài hình tròn kia chỉ lộ ra một góc, thậm chí còn chưa tới một góc.

Khi ngọn núi sụp đố hoá thành làn khói thì tế đài bằng kim loại lạnh lẽo kia cũng lộ ra hình dáng thực sự của nó.

Tế đài này cao tới 30.000 trượng. Những phù văn được khắc dày đặc trên tế đài nhìn như con kiến, khiến ai nhìn thấy cũng phải kinh ngạc.

Phù văn lấp lánh, hội tụ thành một con kỳ lân bay lượn quanh tế đài gầm gào. Ánh sáng đẹp đẽ trên người nó toả ra, bao phủ cả bầu trời. Những tiếng ầm ầm vẩn vang dội không dứt trong không gian, tạo thành những gợn sóng lăn tăn nối tiếp nhau.

ở phía xa, Hiên Viên Anh Hùng chứng kiến cảnh tượng này cũng phải thốt lên:

“Trận pháp huyền ảo thế này, chắc chắn là do một nhân vật lớn động trời đế lại. Nếu không có nó, sợ rằng long mạch đã bị biến mất từ lâu”.

Thực ra, long mạch không phải là vật chết, nó là một loại tinh linh trong trời đất, do những nguyên tinh tập hợp lại tạo thành mà không phải ở một nơi cố định, chúng biết cách trốn chạy, thậm chí hiếu rõ tu hành. Nếu không có trận pháp mạnh mẽ hoặc có bảo vật đế giam chúng lại thì chúng sẽ mãi mãi không ngừng, vẻ chấn động tràn đầy trong đôi mắt của Hiên Viên Anh Hùng.

Trận pháp ở mức độ này, đến ông ta đang ờ thời kỳ đỉnh phong cũng khó mà sắp trận được.

Nhưng, ông ta chỉ kỉnh ngạc một lát, bới vì tuy rằng khó nhưng cũng không có nghĩa là ông ta không làm được.

“Ầm!”

Có thể thấy rõ, mắt trận mà Trần Đức đang đứng là ờ vị trí trung tâm của đại trận.

Anh như cốt lõi của trận pháp, toàn thân được bao bọc bởi các phù văn, ánh sáng lấp lánh giống như một vị thần.

“Quả nhiên, trận pháp này liên kết với 99 long mạch”, lúc này, Trần Đức có thế cảm nhận rõ ràng phương hướng của 99 long mạch. Tất cả điếm bắt đầu của long mạch đều liên kết với đại trận. Chỉ cần anh muốn thì có thế hấp thu nguyên tinh trong long mạch.

“Kế cả không hấp thu những long mạch này thì chúng cũng là những vũ khí có tính sát thương lớn. Ba, bốn mươi ngàn năm trước, trên thế giới có một nghề gọi là Sơn Hải sư, có thế dời núi, dời biến, giữ long mạch, tìm kho báu. Thậm chí, cách hàng chục ngàn dặm cũng có thế dề dàng bắt được long mạch. Đáng tiếc là đến giờ nghề này đã không còn nữa”, lão Yêu Hoàng tựa như nhớ lại quá khứ, buồn bã và tiếc nuối:

“Cho dù cậu có tài giỏi đến đâu, một đời kiêu ngạo thì cuối cùng cũng không thề thắng được thời gian, không ngăn được da thịt mục rổng mà hoá thành bộ hài cốt trở về cát bụi, không lưu truyền được thứ gì”.

99 long mạch này chính là món quà mà một người bạn cũ cũng là chủ cũ của Thiên Tâm Ấn Ký tặng ông ta. ông ta sẽ nhớ mãi ngày hôm ấy, trận pháp này cũng do người đó đích thân tạo ra. Nhớ lại chuyện cũ, lão Yêu Hoàng không khỏi có chút ưu thương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK