Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được!”

Trình Lâm Phong gật đầu, mong đợi nhìn sang Trần Đức: “Bát Hoang, Đoạn Nguyên, từ nay về sau, hai cậu chính là đệ tử của Lưỡng Nghi Tông, đây lè quà gặp mặt của tôi tặng hai cậu!”

Trình Lâm Phong lấy ra một thanh kiếm cực kỳ mẻ nát, dường như sẽ gãy bất cứ lúc nào, và một chiếc đạo bào.

Kiếm là đế tặng cho Trần Đức, ông ấy nói: “Bát Hoang, thanh kiếm này, tôi cũng không biết tên là gì, là một thanh thánh khí còn lại duy nhất trong Lưỡng Nghi Tông, tuy có hơi mẻ nát, nhưng uy lực của nó cũng không kém hơn bao nhiêu so với thánh khí!”

“Đây là thứ tốt nhất duy nhất mà tôi có thể lấy ra, hy vọng cậu đừng để bụng”.

Trình Lâm Phong khố sở, có chút hố hẹn, với tư chất của Trần Đức, gia nhập Lưỡng Nghi Tông đã vô

cùng thiệt thòi, ông ấy chỉ có thể bù đắp bằng những thứ này.

“Cảm ơn tông chủ!”

Trần Đức thận trọng nhận lấy thanh kiếm!

Anh biết rất rõ thánh khí đại diện cho điều gì.

Cho dù anh gia nhập Tiêu Lôi Môn, Tiêu Lôi Môn cũng tuyệt đối không dễ dàng cho anh bảo vật quý trọng thế này, thanh kiếm này mặc dù mẻ nát, cũng châc chân là chí bảo trong chí bảo.

Những thứ do thánh nhân tạo ra mới gọi là thánh khí!

Thánh Nhân mạnh đến mức nào?

Trên Địa tôn là Thiên tôn, sau Thiên tôn là thông thần, sau thông thần là thần tôn, là thần vương, sau thần vương mới là thánh nhân!

Theo hiểu biết của anh về Vân Tiêu Giới, hiện tại, người mạnh nhất hiện nay của Vân Tiêu Giới cũng là cao thú cấp Thần Vương, Vân Tiêu Giới rộng lớn, cũng không nhiều người đạt đến cảnh giới Thần Vương!

Binh khí do Thánh Nhân chế tạo ra, nghĩ cũng biết trân quý đến mức nào!

Từ điểm này có thể nhìn ra Trình Lâm Phong coi trọng anh biết bao nhiêu, hoàn toàn đối đãi với anh như đệ tử thân truyền:

“Sau này, chỉ cần Lưỡng Nghi Tông không phụ tôi, Trần Bát Hoang tỏi sẽ không phụ Lưỡng Nghi Tông!”

Ăn một quả trả cục vàng, Trình Lâm Phong đối đãi với anh như vậy, đương nhiên anh cũng phái toàn tâm toàn ý đối đãi Trình Lâm Phong, đối đãi Lưỡng Nghi Tông!

“Tốt tốt tốt!”

Trình Lâm Phong nói liền ba chữ tốt, nếu không phải ông ấy cho rằng với thực lực, thiên phú của mình không có tư cách thu nhận Trần Bát Hoang làm đệ tử, thì ông ấy đã thu nhận anh làm đồ đệ rồi!

Đến bây giờ, Trình Lâm Phong vẫn cảm thấy mọi chuyện không được chân thực lắm, giống như nằm mơ vậy, luôn nghĩ rằng rất thiệt thòi cho anh, có lỗi với anh:

“Bát Hoang, cậu yên tâm, Trình Lâm Phong tôi còn sống một ngày, tài nguyên của Lưỡng Nghi Tông, có thế điều động tùy ý!”

Ông ấy đã hạ quyết tâm, nhất định phải dốc hết

sức bồi dưỡng Trần Bát Hoang!

Chỉ có như vậy mới có thể xứng với lựa chọn của Trần Bát Hoang!

Không phụ sự tin tưởng của Trần Bát Hoang!

Trần Đức cất thanh kiếm mẻ nát vào đỉnh Long Văn, bổng nhiên, không gian trong đính, kiếm Long Ngâm đột nhiên phát ra tiếng kêu, sau đó, tỏa ra luồng hào quang mờ mờ, những hào quang này hội tụ thành rồng, lại… lại nuốt chửng kiếm thánh?

Kiếm thánh vốn mẻ nát, vừa bị nuốt trực triếp hóa thành một đống sắt vụn.

Trần Đức thộn mặt, vỏ cùng chấn hãi với cảnh trước mắt…

Anh vốn không ngờ đến, cũng không nhìn rõ là chuyện gì!

Trần Đức có chút cạn lời, nếu Trình Lâm Phong biết kiếm thánh một giây trước vẫn còn lành lặn, một giây sau đẵ bị nuốt chửng, không biết sẽ có biểu cảm thế nào?

Vù…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK