Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trẽn bầu trời, trong đôi mắt của Bạch Nguyệt Không cũng hiện lên vẻ quỷ dị, kỉnh hãi rõ ràng.

ở Nam Hạ Châu của thế giới đại thiên này còn có người có thể dùng một nhát kiếm phá vỡ lồng giam của ông ta?

“Là ai?”, Bạch Nguyệt Không lấm bấm.

“Là tôi, Bạch Nguyệt Không, đã lâu không gặp!”

Anh vừa dứt lời, một giọng nói hùng hồn đột nhiên vang lên phía sau Bạch Nquvêt Khônq.

Đồng thời, một bóng hình vĩ đại cũng dần hiện lên trong mắt tất cả mọi người.

Ông ta với áo trắng mái tóc trắng, tư thế oai hùng hiên ngang mạnh mẽ, như vị thần, tay cầm một thanh kiếm tím vàng.

Kiếm dài tám tấc, không rất bình thường.

Nhưng chính thanh kiếm đó đã chém vỡ tù giam thì thần!

Lúc này, ông ta đang đứng phía sau Bạch Nguyệt Không.

Chỉ cách Bạch Nguyệt Không chưa đến nửa mét!

Gần như cùng lúc hai chữ ‘là tôi’ vang lên, Hiên Viên Anh Hùng đã giơ kiếm trong tay, trên trường kiếm, hàng vạn đường hào quang lấp lánh, chiếu sáng khắp trời đất, một kiếm đảo quét về phía đầu của Bạch Nguyệt Không.

Có thế thấy rõ ràng, quang hóa chói mắt lóe lên.

Cái đầu của Bạch Nguyệt Khồng vẹo sang một bên, rơi khỏi cơ thế.

“Phụt!”

Đồng thời, một cột máu dâng lên, nhuốm cả không trung trong màu đỏ tươi, từng vũng máu rơi khắp đất, xuyên hư không, rơi xuống mặt đất, vùng địa ngục đó đang tan chảy, như khối băng gặp phải ngọn lửa.

Ủng hộ chúng mình tại tamlinh247.com.vn

“Bành!”

Hiên Viên Anh Hùng lại vung một kiếm đâm xuyên cái đầu rơi xuống, cái đầu nổ tung như pháo hoa.

Cảnh tượng này như khắc lazer, in sâu vào trong đầu của tất cả các tu sĩ, người nào cũng ngây ra như phồng, đầu óc trống rỗng, cả linh hồn dường như sắp thoát khỏi cơ thế, còn kinh khủng hơn gặp quỷ.

Đại Uy Thiên Thần, Bạch Nguyệt Không, cứ vậy mà… chết rồi?

Tất cả đều hư ảo như vậy, như nằm

mơ.

Một vị bán thần đấy!

Cứ vậy mà chết rồi?

Thật không thế tin nổi!

“Vù!”

Đúng lúc mọi người nghi hoặc, chấn hãi, trong không trung, quyền trượng Vĩnh Hằng run rẩy, hóa thành lưu quang, rơi xuống khỏi bàn tay trên cơ thế của Bạch Nguyệt Không.

ở một hướng khác, quyền trượng Vĩnh Hằng rơi xuống.

Trước quyền trượng là từng giọt máu tươi, máu tươi của Bạch Nguyệt Không, lúc này pháp tắc đan xen, trong pháp tắc, một đạo thần thức tỏa ra hào quang rực rỡ, rất nhanh, máu tươi chảy ngược, ba đến năm hơi thở sau, một bóng hình được ngưng tụ hoàn toàn!

Là Bạch Nguyệt Không!

Ông ta chưa chết!

Lúc này, sắc mặt cực kỳ âm trầm, khó coi, khuôn mặt còn có chút tái nhợt như bị bệnh, hiến nhiên, tuy chưa chết, nhưng cũng bị thương khá nghiêm trọng.

Ông ta chỉ là một bán thần, Hiên Viên Anh Hùng thì sao?

Đã bước vào thần cảnh!

Chịu một đường kiếm của ông ta, Bạch Nguyệt Không chỉ bị thương nặng, không chết, đã rất may mắn rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK