Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rõ ràng có thể thấy được, mổi lần cơ thể anh khôi phục đều trờ nên cứng rắn hơn rất nhiều. Ngay từ đầu, có lẽ 100 luồng sấm sét là có thể đánh rách da thịt anh, nhưng càng về sau thì cần cả ngàn rồi chục ngàn luồng mới có thể làm được.

Trần Đức đi rất chậm, khoảng cách mấy trăm mét mà mất cả 3 tiếng anh mới đến được đáy của hang Vạn Lôi.

Sau đó, anh khoanh chân ngồi xuống, trong tay xuất hiện một cái ngọc bội đỏ như máu.

Bên trong ngọc bội có một dòng máu đỏ tươi đang chảy giống như kinh mạch trên cơ thể người, trông rất bắt mắt.

“Bắt đầu đi, húng lấy sức mạnh biển sấm kết hợp với uy lực của Ly Hỏa luyện hóa nó”, Linh Lung trong thức hải nói.

“ừ

Trần Đức vận chuyến Âm Dương Kinh, trong tay anh xuất hiện một ngọn lửa nóng bỏng đốt cháy ngọc bội.

Sau đó, anh dần từng luồng sấm sét rơi vào lòng bàn tay.

Sét đánh lửa đốt.

Ngọc bội đang yên lặng bắt đầu hừng hực nhảy lên giống như sống lại, có giọt máu kia ở bên trong thì dù là ngọc bội cũng có được sự bền bỉ và khả năng khôi phục khủng bố.

Trong khoảng thời gian ngắn, Ly Hỏa và sấm sét vậy mà lại chẳng thể làm gì được nó!

Trần Đức lòng thầm chấn động, có thể nói trong máu anh vì Ưng Thanh Vũ cũng coi như có một chút huyết mạch của Bất Tử Điếu. Nhung, ngay cả vậy,

tại đáy của hang Vạn Lỏi này, vô cùng vô tận sấm sét kia vẫn có thế làm anh bị thương, da thịt trên người anh không có chỗ nào là lành lặn, rất nhiều chỗ đều cháy đen, quần áo sớm đã hóa thành tro tàn.

Phải biết rằng, trước đó, dù là Nghiêm Hoa cũng chẳng thế khiến anh bị thương, nhưng sấm sét màu tím này lại làm được.

Vậy mà ngọc bội trong tay anh lại hoàn hảo không chút hư hao!

“Đương nhiên là rất đáng sợ, Đoàn Sơn Nhạc vốn đĩ chính là một cường giả cực mạnh mà anh không thế tưởng tượng nổi, đừng nói ông ta sở hữu thần lực của Bất Tử Điếu, cho dù không có thì dựa vào cấp độ có thể thi triển Ly Hỏa hiện tại của anh, cũng khó mà chấn động được tinh huyết của ông ta”, Linh Lung ung dung nói.

“Quả thật”.

Đối chiến với Đoàn Sơn Nhạc, Trần Đức có ấn tượng rất sâu sắc, chỉ với một sợi tóc, đối phương chỉ cần dùng một sợi tóc đã có thế cản đường anh, huống hồ là tinh huyết của ông ta?

Chẳng trách Linh Lung nói nếu không có sự trợ giúp của hang Vạn Lôi thì nửa năm cũng chưa chầc có thể luyện hóa được tinh huyết đó.

Muốn thôn tính tinh huyết, trước tiên phải luyện hóa ngọc bội, ngọc bội này cực kỳ cứng rán, chỉ dựa vào sức lực của mình anh quả thực vô cùng khó khăn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong bốn mươi tám giờ, Trần Đức không hề dừng lại nửa giây, mỗi giây đều đang điều động Ly Hỏa, tạo nên sấm sét, cuối cùng sau khoảng năm mươi giờ đồng hồ, ngọc bội cũng bắt đầu nứt ra!

“Nhanh, dùng linh lực đấy tinh huyết trong đó ra đi!”, Linh Lung kinh ngạc, vội vàng nhắc nhờ.

Không cần cô ta nói, Trần Đức đã sớm hành động rồi, nếu động tác của anh không nhanh hơn chút thì ngọc bội lại sắp khôi phục như thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK