Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu…”, sâc mặt Cung Trường Lâm âm u như màn đêm, một cơ hội tốt như thế lại vì một tên chấp pháp giả nho nhỏ mà thất bại, cả gương mặt ông ta đều đang run rấy.

“Cung Trường Lâm, ông hẳn là hiểu được, giờ phút này, hình ảnh nơi này đã thông qua lá bùa rơi vào trong mắt đại trường lão. ông, đã không còn có thế giấu giếm được nữa!”

Người này vừa nói xong bèn trực tiếp ra tay, dùng hết sức mạnh đánh ra một quyền đập về phía Cung Trường Lâm!

‘Muốn chết à!”

Cung Trường Lâm nhướn mày, giơ một tay lên, dề như trở bàn tay bóp lấy cổ cậu ta, dùng sức vặn một cái!

Rắc!

CỐ cúa chấp pháp giả ấy lập tức gãy.

“Tôi chết… tông chủ… đại trường lão…họ… sẽ không tha… tha cho ông! Cho dù tôi có thành quỷ, cũng sẽ quấn lấy ông!”, chấp pháp giả nhìn chằm chằm vào Cung Trường Lâm với ánh mắt tràn ngập ác độc, cậu ta nói xong câu đó thì hoàn toàn tầt thớ.

“Khốn kiếp!”

Cung Trường Lâm giận không thể át, linh khí điẽn cuồng như vũ bão đập xuống, trực tiếp giết chết mười tên chấp pháp giả còn lại!

Sau đó, ông ta quay sang Quan Vân Dương rồi quỳ xuống như một con chó: “Quan tông chú, tôi có tội, lần này đã gây ra sơ sót!”

“Không sao”.

Ánh mắt Quan Vân Dương đối tới đối lui, cuối

cùng mới nói: “Nếu chúng ta đã vượt qua đại trận, dù không dùng được cách đánh úp thì Lưỡng Nghi Tông cũng chắc chẳn sẽ bị tiêu diệt. Tam trướng lão, lập tức gọi mọi người về, trực tiếp tấn công thắng vào Lưỡng Nghi Tông!”

“Vâng!”

Trên trường Luyện Võ của Lưỡng Nghi Tông.

ĐỒ Trường Sinh, Từ Thái Khôn, Lý Thanh Nguyệt đều đã đến, 5000 đệ tử, 1000 đường chủ, 300 chấp pháp giả cũng đã từ các nơi tập hợp tới đây.

Trẽn trường Luyện Võ đều là một mánh nghiêm nghị, toàn bộ Lưỡng Nghi Tông trực tiếp tiến vào trạng thái chuấn bị chiến đấu. Ngay cá thú cưỡi của họ cũng tới đây, sát khí ngùn ngụt, không khí hết sức áp lực.

Trên đài của trường Luyện Võ, trước mặt Đồ Trường Sinh có một mặt gương đồng cao khoảng 5 6m, trong gương đang chiếu lại mọi thứ mà tên chấp pháp giả kia nhìn thấy trước khi chết.

“Thanh Nguyệt, tôi nhớ cậu ta là đệ tứ cúa bà đúng không?”, khóe mắt Đồ Trường Sinh đỏ lên hỏi: “Cậu ta… tên là gì?”

‘Thưa trường lão, cậu ấy tên là Tiêu Nguyệt An, là đứa tré mà năm đó tôi đã nhặt về nuôi”, dù sao Lý Thanh Nguyệt cũng là một người phụ nữ, giọng bà ta như đang khóc.

“Được rồi, mai táng cho đàng hoàng, sau này nhất định phải an táng thật long trọng. Người nhà của cậu ta mãi mãi sẽ do Lưỡng Nghi Tông chúng ta nuôi nấng. Con của cậu ta, tôi sẽ đích thân nhận làm đồ đệ!”, ĐỒ Trường Sinh nghiêm nghị nói.

“Cung Trường Lâm chết tiệt, tại sao ông ta lại phản bội Lưỡng Nghi Tông chứ?”, Từ Thái Khôn vốn luôn bình tĩnh cũng vô cùng tức giận, sẳc mặt đỏ bừng: “Đồ lão già chết tiệt!

“Tại sao? Bởi vì một đám lão già các người quá ngu muội vô tri, quá mức ngu xuấn!”, lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên, sau đó, từ xa có vài bóng người bay tới.

Năm người Cung Trường Lâm, Quan Vân Dương, Quỷ Lão Lục, Giao Xoa Cốt và Vạn Tân Hoa đi trước, tiếp theo là một đoàn người đông như kiến theo sau bọn họ!

Tiếp đó, hàng ngàn đệ tứ bắt đầu bao vây Trường Luyện Võ trên đỉnh núi kín mít, dưới ánh trăng, bọn họ giống như vô số con dơi mang virus kinh người, dày đặc đến đáng sợ.

Năm ngàn đệ tử Lưỡng Nghi Tông ở Trường Luyện Võ đề cao cánh giác, vô cùng kinh hãi và chấn động!

Mười ngàn người đấy!

Lưỡng Nghi Tông bọn họ, tống cộng có năm ngàn đệ tử, cộng với chấp pháp giả thì cũng chỉ có sáu ngàn người, còn Kình Thiên Tông lại có tận mười ngàn đệ tử đến đây. Quan trọng nhất là bọn họ là tông môn mạnh nhất trong thế lực tam phấm hạng mười tám, đệ tử của Kình Thiên Tông đến lần này không hề yếu hơn người của Lưỡng Nghi Tông chút nào!

“Chết tiệt, sư tôn sao có thế phán bội tông môn chứ!”, Vương Chính Thanh nghiến răng nghiến lợi, hắn ta không thế nào ngờ sưtôn của mình lại có lòng muông dạ thú như vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK