Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên thực tế, tác dụng của quả cây thần Đại Đạo không chỉ là ba vạn năm tuổi thọ, vì người trong cấp Thiên có chút hạn chế, nếu người ăn nó mạnh hơn cấp Thiên thì tuổi thọ cũng sẽ tăng nhiều hơn!

Có nó, chẳng khác gì có thêm một mạng!

Nó quý giá đến mức nào, có thể tưởng tượng được.

Nếu nó xuất hiện bên ngoài Thiên Tự Các, e là đã dấy lên một hồi tranh đoạt gió tanh mưa máu.

May mắn.

Bên trong Thiên Tự Các này, không có ai dám ra tay.

Thứ nhất, Thiên Tự Các có quy tắc của riêng mình, ai dám ra tay ở đây sẽ trở thành kẻ địch của Thiên Tự Các, mà người sau lưng Thiên Tự Các thì không phải ai cũng dám trêu vào.

Thứ hai, nơi này cao thủ như mây, yếu nhất cũng trên Khai Thiên rồi, trong đó cũng cỏ khá nhiều cao thủ Đạp Thiên, thậm chí còn có cả cảnh giới Đăng Thiên.

“Anh bạn, lão tên Lý Tài Nhất, sẵn sàng trả một trăm vạn nguyên thạch thượng phẩm, mong cậu có thể từ bỏ vật yêu thích!”, lúc này, một ông lão đứng ra, chống cây gậy, mái tóc sắp rụng hết chẳng còn cọng nào.

Nhưng, thực lực của ông ta là thứ không thể nghi ngờ, rất mạnh.

ít nhất cũng phải trên Đạp Thiên, hơi thở vô cùng khủng bố, vừa ra tay đã là trăm vạn cân nguyên thạch thượng phẩm, vung tiền như rác!

Ông ta vừa nói tên thì đã có rất nhiều người nhận ra.

Lý Tài Nhất, đến từ thế lực nằm trong hai mươi thứ hạng đầu Tây Thần Châu, Thụ tộc!

Bản thế của ông ta chính là một gốc cây già.

“Trăm vạn cân nguyên thạch thượng phẩm…”, Trần Đức khá rung động, đó không phải là một con số nhỏ, nhiều nguyên thạch thượng phẩm như thế, có lẽ đã đủ đế anh đột phá.

“Lão Lý, sống thêm ba vạn năm nữa mà ông chỉ trả có trăm vạn cân nguyên thạch thượng phấm, khinh thường ai thế?”, trong đám đông lại có người lên tiếng, cũng là một ông lão, hơi thở khá điềm tĩnh, như được che giấu bằng một phương pháp đặc biệt nào đó, rất khó đế nhận ra cảnh giới thật.

“Anh bạn, tôi sẵn sàng bỏ ra năm trăm vạn cân, cậu có thể nhường lại cho tôi không?”

“Sáu trăm vạn!”, không chờ Trần Đức lên tiếng, Lý Tài Nhất lại tăng giá, hơi thở điềm tĩnh, bất đắc dĩ.

“Bảy trăm vạn!”, sau đó lại có người mở miệng.

“Tôi trả một ngàn vạn nguyên thạch thượng phẩm!”, khi đôi bên đang tranh luận không ngừng thì lại có một người mới tham gia vào.

Bất ngờ là.

Người đó không phải một ông lão, có lẽ người đó vẫn còn sống thêm một, hai vạn năm nữa, dáng vẻ của một người đàn ông trung niên, khí huyết cuồn cuộn.

Người đó tên là Vạn cửu Khung!

Đến từ sơn trang Huyền Phượng của Tây Thần Châu!

Địa vị của sơn trang Huyền Phượng còn cao hơn Thụ tộc của Lý Tài Nhất một bậc.

Dù sao.

Trong Thụ tộc cũng toàn mấy gốc cổ thụ thành yêu, thực vật muốn có được linh trí, hóa thân thành người là một khó khăn vô cùng to lớn, thế nên nhân số rất ít, hơn nữa họ còn khá là bài xích ngoại giới, sự phát triển cũng có giới hạn.

Sơn trang Huyền Phượng lại hoàn toàn khác, dang tay rất rộng, dù là người hay là yêu, chỉ cần đủ mạnh họ đều hoan nghênh.

Tư chất của hai bên cũng rất khó để so sánh.

Dù là Lý Tài Nhất, hay là mấy ông lão tranh chấp với Lý Tài Nhất nãy giờ, khi thấy Vạn cửu Khung nhúng tay vào đều ngậm miệng không nói gì nữa.

Một ngàn vạn nguyên thạch thượng phẩm, cái giá đó quá cao.

Bọn họ cầm nhiều nguyên thạch như thế, ra ngoài chưa chắc đã mua được bảo bối như quả của cây thần Đại Đạo, nhưng mua những thiên tài địa bảo khác để tăng tuổi thọ lại không khó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK