Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ có hai lý do, thứ nhất, muốn mang Trần Đức ra làm bia đỡ đạn. Thứ hai, trừ phi là cố ý khiến Hạng Diễm nổi giận, muốn dùng Hạng Diễm để thăm dò thực lực của Trần Đức.

Trong hai lý do, bất luận là cái nào, Trần Đức cũng vô cùng ghê tởm, phản cảm!

Thực sự cho rằng đàn ông toàn thiên hạ đều bị cô ta đùa cợt trong lòng bàn tay à?

“Tôi nói cho cô biết, nếu tôi không chặn đường kiếm đó của Hạng Diễm, thì bây giờ cô đã chết rồi”, Trần Đức cất giọng rất lạnh lùng, nhiệt độ không khí xung quanh cũng bỗng hạ thấp vì cảm xúc của anh.

Trúc Mặc Uyên không nhịn được run lên: “Anh… anh Trần… tôi…”

“Cô cút đi, còn theo tôi thì sẽ mất mạng đấy”, không đợi Trúc Mặc Uyên nói hết, Trần Đức đã quay người đi, biến mất trong đám đông.

“Người đàn ông này, quả nhiên không đơn giản…”, một giây trước, Trúc Mặc Uyên còn bày dáng vẻ ngoan ngoãn vâng lời, một giây sau, vẻ mặt liền buông lỏng, trong đôi mắt lóe lên hào quang, cũng không biết nghĩ gì, sau đó hóa thành một làn sương biến mất tại chỗ.

Một giây, hai giây, ba giây, năm giây, mười giây sau, đột nhiên ở chỗ không gian đó xuất hiện gợn sóng, sau đó, bóng dáng của Trần Đức lặng lẽ hiện lên.

Tại sao anh không đi?

Bởi vì Thiên Yêu Hoàng nhắc nhở anh, bảo anh quay lại xem sao, nói Trúc Mặc Uyên không đơn giản.

“Quả nhiên, lão Yêu Hoàng, giống như ông nói, cô gái đó đúng là không đơn giản…”

“Đương nhiên”, Thiên Yêu Hoàng nói: “Cô gái đó đến từ tộc Hồ, tộc này gần như đã bị tuyệt chủng ở thế giới đại thiên rồi, bình thường, rất muốn xuất hiện ớ thành phố náo nhiệt, hơn nữa, quan trọng nhất là, rõ ràng cô ta rất mạnh, lại giả bộ không chặn được đường kiếm của Hạng Diễm, cậu cảm thấy cô ta có thể đơn giản không?”

“Rất mạnh ư!”( Trần Đức hơi ngẩn người.

“Rất mạnh, hơn nữa, cô ta vẫn luôn cố hết sức che giấu thực lực của mình, nếu không phải cô ta ra tay ngăn đường kiếm của Hạng Diễm, e rằng, ngay cả ông già như tôi cũng bị lừa”, giọng của Thiên Yêu Hoàng hiếm khi có vài phần nghiêm trọng: “Cô gái đó có lẽ còn mạnh hơn cậu, cụ thế có thực lực gì cũng không dễ nói. Tóm lại… sau này chú ý nhiều hơn, đương nhiên, cậu cũng không cần lo lắng, có tôi ở đây, cô ta sẽ không gây ra uy hiếp gì cho cậu được”.

“Mạnh đến thế sao?”, Trần Đức hơi nghi hoặc: “Có thực lực như vậy, còn tình nguyện làm người chủ trì nhỏ bé ở hội đấu giá, đúng là kỳ lạ”.

Thôi bỏ đi, Trân Đức lắc đầu, anh không có giao tình sâu nặng với Trúc Mặc Uyên, cũng không định qua lại nhiều với cô ta, đối phương muốn làm gì, anh không quan tâm.

Không nghĩ đến nữa, Trần Đức bỏ đi, lại đến CỔ Nguyên ở thạch thành. Trong thạch thành có rất nhiều cổ nguyên, nhiều không đếm xuể. Đáng tiếc, công năng của con mắt xuyên thấu thực sự có hạn, không thể nhìn xuyên qua được tuyệt đại đa số cổ nguyên.

“Y a!”

Đi đến trước cửa một cửa hàng, đột nhiên, Tiểu Y nhảy ra từ trong lòng Trần Đức, một tay tóm giật áo anh, một tay khác chỉ vào cửa hàng đó.

“Tiểu Y, nhóc muốn anh đi vào đó à?”, Trần Đức hỏi.

“Y Y!”

Tiếu Y gật đầu liên tục, như gà mổ thóc, vô cùng đáng yêu.

Khi Trần Đức nhìn rõ cửa hàng mà Tiểu Y chỉ, hơi ngẩn người.

Thiên Tự Các!

Đây chính là cửa hàng Cổ Nguyên mà Tiểu Y chỉ, cửa hàng bán cổ nguyên trong thạch thành cũng được phân đẳng cấp, Thiên Tự Các là cao cấp nhất.

Cả thạch thành, cửa hàng có thể có chữ Thiên Tự Các, chỉ có nhà này.

“Tên nhóc này, thật biết chọn”.

Trần Đức được một phen đau đầu, cửa hàng được phân đẳng cấp, đương nhiên có nguyên nhân của nó, đẳng cấp càng cao, cổ nguyên cũng càng là hàng cực phẩm, nói cách khác, hàng càng tốt thì cũng càng đắt.

Ví dụ như Thiên Tự Các, cổ nguyên cấp thấp nhất ở đây cũng phải hàng ngàn nguyên thạch một viên.

Nhưng, tuy cỏ giá đắt, nhưng khi mở ra, thứ bên trong chưa chắc có giá trị, có cổ nguyên nhìn bề ngoài thì rất tốt, là cực phẩm, trên thực tế mở ra lại như tiêu tốn nguyên thạch vô ích.

“Đi thôi, vào trong xem sao”.

Tiểu Y có lai lịch thần bí, thực lực đặc biệt, Trần Đức tình nguyện tin tưởng nó, hơn nữa, vào trong xem cũng không mất gì.

Thiên Tự Các rất ít người, như cửa hàng xa xỉ phẩm, những người đến đây gần như đều là những người khá lớn tuổi, tuổi già sức yếu, không còn nhiều thời gian, trẻ tuổi giống như Trần Đức, hoặc là trông có vẻ trẻ trung, vừa nhìn thì chưa đến mười người.

Không vì điều gì khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK