Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trẽn Độ Vân Kiều, hai bóng hình nối đuôi nhau bước đi, rõ ràng dây xích chỉ rộng bằng một bàn chân, nhưng hai người lại đi rất vững vàng, như đi trên con đường bình thường.

Trong lúc đó, Công Tôn Hằng dựa vào sự hiểu biết của mình về Độ Vân Kiều, có ý muốn rung lắc xích sẳt kiếm tra Trần Đức.

“Hôm qua đánh vở tháp Tụ Linh, e rằng cậu ta vẫn chưa dốc hết toàn lực”, Công Tôn Hằng càng đi càng kinh hãi, cuối cùng đưa ra một kết luận kiến người ta sợ hãi.

Mấy phút sau, cuối cùng hai ngươi đã đặt chân lên Thiên Huyền Phong.

Đến nơi này, Trần Đức kinh ngạc phát hiện, linh khí của địa giới Vô Song Môn còn dồi dào nồng đậm gấp hai đến ba lần so với học viện Võ Song!

Đúng là thánh địa tu võ!

“Không cần phải kinh ngạc, Vô Song Môn là tông môn lớn nhất Côn Luân Hư, không biết có bao nhiêu người muốn gia nhập, vì vậy ngoại trừ nơi ở người bảo vệ Côn Luân Hư, địa giới mà Vô Song Môn chiếm giữ là thánh địa tu võ tốt nhất, không gì

sánh kịp”, Công Tôn Hằng mỉm cười, rất hài lòng với vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt Trần Đức.

Nhớ lại mấy chục năm trước, khi ông ấy đến Vô Song Môn chẳng phải cũng kinh ngạc thế này ư?

Lúc này, phóng tầm mắt nhìn khắp, bóng người trên Thiên Huyền Phong thong thả ung dung, tu võ giả mặc phục sức đủ loại màu sắc đang nối đuôi nhau đến nơi này, vừa nhìn, nói ít cũng phải đến hơn hàng trăm ngàn ngườỉ.

Bọn họ đến nơi này là vì Trần Bát Hoang!

Cái tên Trần Bát Hoang không chỉ truyền khắp ngoại viện, mà còn rất nổi tiếng ở nội viện, chỉ trong một ngày, ngay cả Vô Song Môn cũng được người ta nhắc đến nhiều lần.

Trần Bát Hoang, Trần Ma Vương.

Trong một ngày, tên của anh như sấm rền bên tai, thậm chí còn có thêm danh hiệu ‘Ma Vương’!

Vì vậy, rất nhiều người muốn xem xem rốt cuộc ‘Ma Vương’ này lợi hại, cường mạnh, cuồng ngạo đến mức nào, có xứng với hai chữ Ma Vương hay không!

Trần Đức chỗ của thang Thần Thánh xong, trực tiếp đến chỗ ở của môn chủ Vô Song Môn báo danh.

vẫn còn sớm, Trần Đức đi dạo ngẳm cảnh các nơi trên Thiên Huyền Phong.

“Trần Bát Hoang đó thực sự mạnh như vậy hả? Một tân sinh có thế đánh bại thái thượng trưởng lão trong viện ư?”

“Có lẽ là đám người trong viện thổi phồng lên thôi, Quan Lan thiếu nửa bước nữa là đến Kim Đan Kỳ, cho dù cũng là siêu cường giả ở Vô Song môn chúng ta, làm sao có thế bị một tân sinh hơn hai mươi tuổi đánh bại chứ?”

“Chưa chắc, nếu thực sự là thối phồng, môn chủ cũng không thế nào đế anh ta đến thang Thần Thánh sát hạch, bình thường thang Thần Thánh sẽ không được mở ra”.

“He he, tôi nghe nói Trần Bát Hoang này là chồng chưa cưới của Âu Dã Tư Linh…”

Trên đường, hầu như tất cả mọi người đều đang bàn tán về Trần Đức, Trần Đức vờ như không nghe thấy, vừa đi về phía thang Thần Thánh, vừa quan sát các nơi trên Vô Song Môn.

Thiên Huyền Phong vô cùng rộng lớn, ít nhất rộng gấp đôi đỉnh Bình Bộ, chỗ nào cũng có thế nhìn thấy cây cối lảu năm cao vút, dường như có thể nhìn thấy linh khí trong không khí bằng mắt thường.

Thực lực của các đệ tử ở nơi này cao đến đáng sợ, Trần Đức thấy người có thực lực thấp nhất cũng là Lỉnh Hải Kỳ.

Thậm chí có không ít người đã đạt đến đỉnh phong Linh Hái, có thế nói là cường giả thực sự hội tụ.

“Không hố là đệ nhất tông mõn Côn Luân Hư”, Trần Đức cảm khái, đặt bất kỳ ai trong đám người này vào thế giới phàm tục, e rằng cũng hơn vạn người, đại lão trong đại lão, nhưng ở đây chỉ có thế làm đệ tử bình thường. Nhưng anh cũng hiểu họ khác với người bình thường, nhu cầu theo đuổi của họ là võ đạo, trường thọ.

Cho dù người của thế giới phàm tục có nhiều tiền bạc giàu sang đi nữa, có địa vị cao đi nữa thì cũng có tác dụng gì? Cũng chỉ có thế hưởng thụ trăm năm mà thôi!

Tất cả những con chim từng được thấy bầu trời rộng lớn, thì sao có thể trở về nơi nhỏ hẹp?

Vị trí của thang Thần Thánh ở ngay trước điện

trưởng lão Thiên Huyền Phong, tổng cộng ba mươi ba bậc, bậc thềm trắng tinh như ngọc, sáng bóng lấp lánh, dưới ánh mặt trời, hiện ra vô cùng thần kỳ.

Trước cửa điện trưởng lão, bên trên ba mươi ba bậc thềm, môn chủ Vô Song Môn, tám vị trưởng lão chấp sự đều đã vào chổ ngồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK