Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mưa to tầm tẫ, sấm sét ầm ầm, thỉnh thoảng tia chớp lại lướt qua màn trời đêm.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Trần Đức có hơi ngơ ngác.

Tây Hải.

Trước mắt chính là biến…

Nhưng trăm dặm bên ngoài kia lại bị một mảnh hỗn độn bao trùm, không thế thấy rõ bất kỳ điều gì, trong hổn độn là một hơi thở khiến con người ta sợ hãi, run rấy.

Đúng vậy, Trần Đức cũng cảm nhận được hơi thở đó, anh cảm thấy bất an, nếu bất chấp băng qua đó, anh sẽ chết!

Quan trọng nhất là, anh cũng không biết bên dưới hỗn độn, dưới làn sóng biến mẻnh mông đó, có thứ gì đang quay cuồng dưới đáy biến, khiến sóng sau cao hơn sóng trước.

‘Đùng!’

“Ầm!1

Sấm chớp vang tận mây xanh, tia chớp chiếu sáng bầu trời, nước biến vẫn nhấp nhô gợn sóng, như một cái lưới bao trùm lấy cả đảo Khốn Long, người, thú, khủng long trên đảo như cá chậu chim lồng, hoàn toàn khỏng thế thoát ra được.

“Nghe nói là đảo Khốn Long xảy ra vẩn đề, có thêm một cửa ra vào cơ mà, sao mình lại không thấy?”

Trần Đức không cam tâm, tìm kiếm xung quanh mãi nhưng vẫn không thể tìm thấy gù, chẳng phát hiện ra thứ gì dù chỉ là một con kiến.

“Rốt cuộc là thế nào”.

Chân mày Trần Đức nhíu chặt, nhưng anh vừa mới đến, chưa từng trải qua những chuyện thế này, nẽn nhất thời cũng không biết phải làm sao.

Hai ba tiếng đồng hồ sau, Trần Đức từ bỏ.

Anh thật sự không thề tìm thấy đường ra.

Trước mắt, cách duy nhất chính là trở lại trung tâm đảo Khốn Long, tìm những người đến đây hỏi một câu.

Thế nhưng trước đó anh vằn phải làm một chuyện.

ủ rượu!

Rượu luôn là thứ anh thích nhất, chỉ là lần này đến Đại Thiên Thế Giới, đế qua sỏng Hư Không nên anh chẳng mang theo thứ gì cả. Cứ tưởng đến Đại Thiên Thế Giới có thế mua một ít, nhưng bây giờ xem ra anh chỉ có thể tự ủ.

Một người thích uống rượu, tất nhiẻn cũng sẽ biết ủ rượu.

Trên đảo Khốn Long, có rất nhiều loại hoa dại và trái cây, Trần Đức tìm được một vài loại hoa quả thích hợp, chứa nhiều nguyên khí, sau đó tìm một nơi yên tĩnh, chuẩn bị tiến hành.

ủ rượu, với Trần Đức mà nói là không khó.

Anh có Ly Hỏa, có nguyên khí, cũng có cả kỹ thuật.

Nhưng…

Trân Đức uống rượu, tất nhiên đều là rượu ngon, không phải rượu ngon anh cũng sẽ không uống, vì thế anh cũng ủ rượu rất tỉ mỉ, mất đâu đó hai ba canh giờ, một vò rượu lớn đã được làm xong.

Mùi rượu nồng lan ra từ miệng vò, Trần Đức thật sự không thế nhịn được, dùng tảng đá tạo thành cál thìa lớn, trực tiếp uống một hớp to.

“ừng ực, ừng ực!”

Rượu trái cây, không mạnh. Nhưng nó lại rất thơm, rất thanh mát, so với rượu trắng cũng là mỗi loại mổi vé.

“Đã!

»I

Trần Đức lau miệng, cực kỳ thỏa mãn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK