Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão Yêu Hoàng nói xong, lúc này Trần Đức mới phát hiện quả đúng bộ đồ này khác với chất vải thông thường, trong nhẫn Tu Di Nạp còn có mười mấy bộ đồ giống vậy, ban đầu Trần Đức không chú ý, bây giờ, sau khi quan sát, quả thật quần áo cũng không phải đồ vật bình thường.

“Được rồi, thứ cô ta mặc tôi không cần, tôi cũng chán ghét lẳm, trong nhẫn Tu Di Nạp còn có mười mấy bộ đồ mới”, Trần Đức nói.

“Vậy không được, một món cũng không thế bỏ qua”, lão Yêu Hoàng ca thán.

“Ông muốn bộ đồ kia sao?”, Trần Đức có chút khinh bỉ: “Tôi không nỡ chọc phá ông đâu”.

“Khụ… nhóc Trần, cậu nghĩ đi đâu vậy, Thiên Yêu Hoàng tôi cả đời này không có ưu điếm gì, chỉ là đơn thuần hiền lành vĩnh viễn không thay đổi, bớt bêu xấu tôi đi”.

Trần Đức: “Thiên Yêu Hoàng đơn thuần hiền lành, tôi đã nói gì đâu, ông giải thích cái gì?”

Lão Yêu Hoàng yên lặng, không nói.

Trần Đức khẽ mỉm cười, lão già háo sắc này, chút tâm tư kia sao anh có thể không biết?

Nhưng nụ cười của anh đã rơi vào trong mắt thánh nữ Tử Vi, trong mắt lại có một loại dự cảm không lành.

Cô ta cố nén sợ sãi: “Trần Bát Hoang, đồ đã cho anh rồi, em trai tôi…”

“Trả lại cho cô”.

Trần Đức vung tay lên.

Một giây tiếp theo.

Chu Nhan Lạc xuất hiện trước mắt Trần Đức.

Lúc này,

Chu Nhan Lạc không dám nói chuyện, so với vẻ phách lối trước kia, hoàn toàn đã biến thành người khác, nhìn thấy Trần Đức giống như nhìn thấy quỷ, toàn thân run rẩy.

Trần Đức thản nhiên nói: “Đồ trên người anh cũng giao hết ra đây”.

Miệng môi Chu Nhan Lạc run rẩy, không chút do dự nào.

Tài sản của hắn ít hơn nhiều so với Tử Vi, nhưng cũng miễn cưỡng cho qua.

“Anh có một chị gái tốt”.

Trần Đức đẩy hắn đến bên cạnh thánh nữ Tử Vi, nói thật, thánh nữ Tử Vi đúng là một chị gái hoàn mỹ.

Đương nhiên cũng chỉ là đối với Chu Nhan Lạc mà thôi.

Giải quyết hai người xong, Trần Đức cũng chẳng buồn quan tâm với bọn họ, anh bơi giữa hư không, ánh mắt quét qua hơn một trăm người, thậm chí là ba vị Thần: “Tiếp theo đến lượt các người…”

“Bốp!”

Trần Đức lại vang một tiếng chỉ, Chu Nhan Lạc theo bản năng run rẩy, nhưng lần này hắn không sao.

Mà là vị trí của hơn một trăm cường giả cấp Tôn xảy ra thay đổi.

Từng người theo thứ tự trước sau, xếp thành một hàng dài.

Ngay cả ba vị Thần cũng vậy.

Từng người trố mắt nhìn nhau, phải biết rằng toàn bộ quá trình bọn họ không hề xê dịch, nhưng không gian đã xoay chuyển tất cả.

Trần Bát Hoang chỉ búng ngón tay.

Con mẹ nói là muốn xếp hàng cướp đoạt?

“Trần Bát Hoang, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao cậu có thế di chuyển, trở thành chúa tể của thế giới này!”, một vị Vô Lượng Tôn mở miệng chất vấn, ngôn ngữ có vẻ không vui: “Mau nói cho chúng tôi phương pháp, nếu không thì hơn một trăm cường giả chúng tôi liên thủ sẽ băm vằm cậu thành vạn đoạn!”

“Không sai, Trần Bát Hoang, nếu cậu thông minh và thức thời, tốt nhất nói ra phương pháp, ha ha…”, Trần Dược cười lạnh: “Chúng tôi không phải cô bé để mặc người ta làm thịt, phẫn nộ của hơn một trăm cường giả cấp Tôn, cậu có thể chịu đựng nổi sao?”

Cô bé trong miệng ông ta đương nhiên là chỉ thánh nữ Tử VI.

Thánh nữ Tử Vi hung hăng trợn mắt nhìn ông ta, nhưng không nói gì, nếu hơn một trăm người thật sự có thể liên thủ, cô vẫn sẽ lựa chọn liên thủ không một chút do dự.

Không có gì khác,

Sở dĩ cô ta bị cười nhạo đều là vì Trần Bát Hoang!

“Trần Bát Hoang, anh… tự sắp xếp Ổn thỏa đi”, tên Bạch Lăng lúc này mớ miệng nói, ra lệnh với dáng vẻ cao cao tại thượng: “Cho anh thời gian mười cái hít thở, nói hết bí mật nơi này cho tôi, nếu không anh sẽ hối hận”.

“Trần Bát Hoang…”, Đạo Thư cũng nói: “Ba vị Thần chúng tôi ớ đây, dù anh có thể điều khiển cả trời đất này, nhưng không nhốt được chúng tôi đâu, điểm này chắc anh rất rõ”.

Hy Lăng chẳp hai tay sau lưng: “Thằng nhãi, tôi có lời khen ngợi VỚI anh, có muốn gia nhập nước Băng Hàn, làm con trai tôi không”.

‘Ầm ầm!’

Trần Đức trực tiếp dùng động tác trả lời bọn họ.

Lực thời gian, không gian, thái âm, thái dương đồng thời trào dâng, ngưng tụ thành một cối xay khổng lồ, đồng thời trấn áp về phía ba vị Thần.

Cối xay cực lớn giống như núi, ẩn chứa năng lượng khủng khiếp, bốn loại bản nguyên thế gian dung hợp lẫn nhau, như đại đạo đang nổ ầm ầm, toàn bộ không gian vang lên từng tiếng trống trận, thoáng chốc, tiếng sấm vang dội, điện lóe như biển mênh mông, từng luồng sức mạnh phút chốc bao chùm ba người.

Rõ ràng có thể thấy,

Ba vị Thần giống như bị cô lập trong một thế giới khác, thế giới của bọn họ đang gặp phải tận thế, hơn một trăm người còn lại thì yên ắng, không có chút động tĩnh gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK