Tu hồn khác tu võ ớ chố, tu hồn chú yếu tập trung vào thực lực tu luyện linh lực và lấy thần hồn làm chú!
Những người tu hồn trong toàn bộ vân Tiêu Giới cũng rất hiếm, là sự tồn tại chí có thế đếm trên đầu ngón tay!
Huống hồ, đầy còn là một vị cường giá Thần Vương!
Khoánh khắc tia sáng đó lao ra, hai giáo viên hướng dẵn vừa quát tháo ra lệnh, cao cao tại thượng đứng trước mặt Từ Phong, bị dọa sợ đến nối run cầm cập, sẳc mặt hoáng sợ, cá người giống như đã bị Cố Lục Đạo nhìn thấu, không còn bí mật nào nữa.
Rất nhanh, ánh sáng đã thu lại.
Bẻn cạnh Cổ Lục Đạo, nhị viện trướng Lâm Chi Tâm hói: “Thế nào, đại viện trướng có phát hiện ra chuyện gì đang xáy ra không?”
Bốn vị viện trướng khác cũng đều hướng về phía Cố Lục Đạo.
“Không…” Cổ Lục Đạo lẳc đầu: “Không phái thánh nhân thì không thế thăm dò trung tâm cúa suối Thiên Hóa, ngay cá tôi cũng không thế cảm nhận được tình hình bên dưới”.
Ngay lập tức, ông ta quay đầu lại nhìn hai giáo viên hướng dân: “Gần đây suối Thiên Hóa có xáy ra chuyện gì không?”
‘Thưa viện trướng, gân đây không xáy ra chuyện gì cá. Trong bốn năm ngày gần đây, ngoài một đệ tứ mới đến tiến vào suối Thiên Hóa đã chết, sau chuyện đó thì không có ai đến đây cá”, giáo viên hướng dẵn Lưu nói.
”Chi có một mình cậu ta đến đây thôi sao?”, Cổ Lục Đạo chậm rãi hói, từng câu từng chữ, đều toát ra khí thế của cấp trên.
“Đúng vậy, chí có cậu ta đến đây, có điều sau khi cậu ta xuống đó thì không có động tĩnh gì nữa, cậu ta đến đây một ngày trước, có lẽ đã chết rồi”.
“ừm, tôi biết rồi”.
Cổ Lục Đạo trầm tư một chút, sau đó chậm rãi nâng lòng bàn tay lên hướng về phía trước, trong
nháy mắt, một tia thần thức màu trắng lóe lên, giống như thiên địa pháp tắc, dưới ánh sáng đó, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện!
Trong lầu gác xuất hiện khung cảnh của một ngày trước, bóng dáng của Từ Phong, Trần Đức, giáo viên hướng dần Lưu và giáo viẻn hướng dẫn Trương hiện lẻn. Từ khi Trần Đức xuất hiện đến khi anh tiến vào suối Thiên Hỏa, chiêu thức này giống như thần linh vậy!
Hai giáo viên hướng dẫn sửng sốt, lắp bắp nói một hồi, suy nghĩ đông cứng, hô hấp khó khăn!
Sau đó, khung cảnh biến mất.
Nhưng, hai mắt của cổ Lục Đạo vẫn luôn phát ra ánh sáng chói chang, nhìn xuống suối Thiên Hỏa sâu thắm kia!
“Cậu ta chưa chết!”, rất lâu sau, Cố Lục Đạo mới nói ra câu này: “Cậu ta đã tiến vào nơi sâu nhất của suối Thiên Hỏa!1’
“Cái gì?”
Hai giáo viên hướng dẫn giật mình, trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ không thể tin được!
Nếu người khác nói ra điều này thì bọn họ chắc
chắn sẽ không tin!
Trần Bát Hoang đang ở cảnh giới nào? Thần Tôn ngũ giai mà thôi!
Một tên nhóc rác rưới như vậy, cho dù sức chiến đấu có mạnh đến đâu thì cũng không thế ở trong suối Thiên Hỏa nối một ngày!
Ngay cả năm vị viện trưởng đứng bên cạnh ông ta cũng vô cùng ngạc nhiên, suy nghĩ của họ giống như suy nghĩ của hai giáo viên hướng dẫn kia.