Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ví dụ như Ân Thập Nương mà ông ta đã thèm muốn từ lâu!

Ví dụ như Cốn Đao Tử đầu rồng thế giới ngầm lớn nhất!

Đại lão ba giới chính trị, thế giới ngầm, giới kinh doanh cùng hội tụ!

Lại thêm 36 gia tộc địa sát.

Tất cả những người có tiếng nói trong cả Hoa Hạ đều đến!

Mà mục đích đến đây của họ, lại… lại… chí là tế bái con chó già đó?

Làm sao sở Thế Cuồng không hoang mang, làm sao không hoảng sợ.

Lão chó Sở Thế Long rốt cuộc đã làm gì mới khiến những đại lão này quan tâm như vậy?

Không, chắc chắn không phải vì bản thân sở Thế Long, ông ta biết rõ, Sở Thế Long không đạt đến mức ây, khả năng duy nhất là…

Sở Thế Cuồng nhìn chằm chằm Trần Đức, không dám nghĩ tiếp, càng nghĩ, càng thấy da đầu tê dại!

Thương Long càng sợ đến hai chân mềm nhũn, dù ỏng ta có ngông cuồng thế nào thì cũng biết rõ những người này đại diện cho điều gì, cho dù ông ta là một con rồng thật, bây giờ cũng phải cuộn mình vào trong hang!

“Cậu Trần, chúng tôi đến tế bái Sửu gia, xin cậu cho chúng tôi một cơ hội!”

Diệp Thiên Long đứng ra từ trong đám đông đầu tiên, cung kính, khom lưng chín mươi độ với Trần Đức.

Trần Đức rất bất ngờ, anh không ngờ những người này lại đến đây, càng không ngờ bọn họ lại cùng nhau đến, không cần nói, chắc chắn nhà họ Diệp đã liên hệ với 36 gia tộc địa sát, còn ba giới chính trị, kinh doanh, thế giới ngầm, chắc chắc là công lao của Trương Thiên Dương, hoặc là Ân Thập

Nương Tiêu Mạn Y.

Chỉ có mấy người này mới biết rõ hành trình của anh.

‘Trương Thiên Dương, Diệp Thiên Long, Tiêu Mạn Y, ba người tiến lên trước, những người khác muốn bái tế thì đứng cách mười mét là được rồi”, Trần Đức thản nhiên nói.

Anh không muốn có quá nhiều người làm phiền Sửu gia.

“Vảng!”

Diệp Thiên Long hiện vẻ vui mừng!

Có thể được Trần Đức chọn, đây là vinh hạnh trời bể đối với õng cụ.

Sau đó, ông cụ dãn hai người Tiêu Mạn Y, Trương Thiên Dương đi lẻn phía trước nhất, nhưng khi cách Sửu gia ba mét, bọn họ dừng bước chân để thế hiện sự tôn kính.

Tiếp đó, một đại sư phong thủy danh tiếng lừng lẫy đi ra từ trong đám đông, làm người chủ trì, hô lớn:

“Tế bái Sửu gia, một bái!’

“Hai bái!1

“Ba bái!”

Đại sư phong thủy dẫn dẳt sáu bảy trăm người, đại lão, đồng loạt lề bái Sửu gia.

“Hoàn thành!”

Hành lề xong, bọn họ không rời đi ngay.

Lăng Vân An, người phát ngôn của mấy vị lãnh đạo cấp cao nhất Hoa Hạ mặc vest đi giày da, hơi thở mạnh mẽ, anh ta lấy ra một bản hồ sơ, điềm tĩnh nói: “Cậu Trần, đây là món quà của mấy vị lãnh đạo nhờ tôi gửi cho cậu”.

Lăng Vân An nói: “Cấp trên đã hạ lệnh tuyệt đối, bắt đầu từ hôm nay, núi Đại Hoang thuộc về Sửu gia, đồng thời, tình nguyện bỏ ra một trăm triệu, tu sửa lại mộ phần”.

Một trăm triệu cũng không phải là nhiều với Hoa Hạ, nhưng bọn họ cũng sẽ không bỏ ra nhiều tiền hơn.

Bởi vì không chỉ có mấy người bọn họ muốn ôm chân Trần Bát Hoang.

“Nhà họ Diệp tôi cũng tình nguyện đóng góp

chín mươi triệu tu sửa lăng viên!’

“Nhà họ Tôn tôi đóng góp tám mươi chín triệu!” “Nhà họ Cố đóng góp tám mươi tám triệu!”

Lăng Vân An vừa dứt lời, 36 gia tộc địa sát đều lên tiếng đóng góp, tiếp đó là các tập đoàn lớn, công ty lớn trong giới thế tục, và đại lão của haỉ giới kinh doanh và thế giới ngầm cũng đóng góp!

Số tiền mỗi người đóng góp cũng không nhiều, nhiều nhất cũng không quá một trăm triệu, nhưng cuối cùng cộng lại nhiều đến sáu mươi bảy mươi tỷ!

Đảy chỉ là đóng góp bề ngoài!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK