Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiền thòng dụng của Đại Nguyên Thế Giới chính là nguyên thạch, không có nguyên thạch thi chầng khác nào không có tiền, không có tiền làm sao mua được cố Nguyên? Đến lúc đó ngộ nhỡ có thế nhìn thấu, lại nhìn thấy đồ tốt, nhưng không có tiền mua, vậy thi chẳng phải rất đáng tiếc sao.

Trên người Trần Đức không có đồ gì bán, anh chỉ có hai kiếu đồ duy nhất cỏ thế sản xuất không ngừng.

Thứ nhất, nguyên khí Hỗn Độn.

Thứ hai, luyện đan!

Nguyên khí Hổn Độn quá mức dọa người, đương nhiên anh không thế trực tiếp lấy ra bán, như vậy có thể dân đến phiền toái không cần thiết, phương pháp kiếm tiền duy nhất chỉ có thế là luyện đan.

“Luyện đan được gì đây…”, luyện đan là một chuyện phức tạp, đan dược một đêm có thế luyện chế xong không nhiều, mà một đẽm có thế luyện chế ra đan dược hấp dần người ta đế bán được giá tốt lại càng khỏ.

Tính lựa chọn của anh không nhiều.

Suy cho cùng,

Phương thuốc anh biết rất ít, trong đó có một phần là Linh Lung truyền cho anh.

Nghĩ tới nghĩ lui,

Chỉ có Tị Lôi Đan mới có thế bán ra giá tốt nhanh nhất, hấp dẫn người ta nhất.

Đột phá đến cảnh giới Khai Thiên và trên Khai Thiên, mỗi một cường giả đều cần độ lôi kiếp, mà lôi kiếp vô cùng kinh khủng, làm không tốt thì sẽ chết dưới lôi kiếp.

Mà có Tị Lôi Đan thì khác.

Tị Lôi Đan sơ cấp có thế giám nhẹ 10% lôi kiếp.

Trung cấp có thế giảm nhẹ 15%.

Tị Lôi Đan cực phấm thậm chí có thế giảm nhẹ 20% áp lực lôi kiếp.

Đừng nghĩ đến 10%, 15%, 20% này, đến lúc đó vì một chút này thôi cũng sẽ mất mạng.

Mà quả trình luyện chế Tị Lôi Kiếp cũng không phức tạp, trong một đêm, ít nhất anh có thế luyện chế hai viên, vận khí tốt nói không chừng có thể luyện chế ba viên.

Đương nhiên,

Nói không phức tạp, cũng chí lè với Trần Đức, cũng không phải ai ai cũng biến thái như anh, còn có cả loại ngon lửa ly hỏa biến thái này nữa.

Nếu không cũng không đáng giá.

Buối tòi,

Trần Đức nhờ Tô Dịch Khôn lấy hai cái đỉnh và một vài dược liệu cần luyện chế, còn đỉnh và dược liệu tốn bao nhiêu nguyên thạch, đương nhiên Trần Đức chỉ có thể thiếu nợ trước.

Đối với một người cỏ thẻ chứng nhận cấp chí tôn mà nól, nợ một chút nguyên thạch, Tô Dịch Khôn cũng không đế ý, dù Trần Bát Hoang không trả, ông ta còn có thế đi tìm đảo Định Thiên.

Suốt một đêm, Trần Đức bẳt đầu không ngừng luyện đan.

Quá trình rất thuận lợi,

Giống như anh dự đoán, khi tia nẳng ban mai xuất hiện vào ngày hôm sau, ba viên đan dược đã luyện xong.

“Huyết mạch vô địch, còn biết luyện đan”, trong Tiểu Thế Giới, lão Yẽu Hoang hâm mộ bật khóc, muốn ói máu, cái tên khốn địa cầu này, quả thật không cho người ta sống mà!

Tu võ mạnh thì thôi đi, thần hồn còn vượt quá cánh giới hiện tại của anh, cái này cũng không nói, con mẹ nó còn biết luyện đan?!

Nhìn trình độ luyện đan thành thục này giống như đầu bếp đắng cấp đang nấu ãn, tay nghề điêu luyện, hạ bút thành văn.

Lão Yêu Hoàng cũng hoài nghi rốt cuộc Trần Bát Hoang có phải người hay không, trên đời này sao lại có loại người như vậy? Không phải là loài người rồi.

“Cũng may thằng nhãi này thần hồn dù mạnh nhưng vẩn chưa mở rộng, ừm, Thiên Tâm Ấn Ký cũng chưa phát giác…”, lão Yêu Hoàng cưỡng ép an ủí bản thản.

Ba viên Tị Lôi Đan luyện chế thành công.

Trần Đức đang chuấn bị nghỉ ngơi,

Đột nhiên!

Tran Bát Hoang, mau ra đây, tao muốn khiêu chiến với mày!-, một tiếng quát chói tai vang lẽn, truyền vào trong lỗ tai Trần Đức.

Trần Bát Hoang, mày dựa vào cái gi mà có thể có thẻ chửng nhận cấp chí tôn, tao không phục, tao muốn khiêu chiến với mày!”

Trần Bát Hoang, mau đi ra!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK