Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đức nói: “Thế nào, anh giỏi lám đúng không? Mới đó đã dọa họ chạy mất rồi”.

“Anh là giỏi nhất, được chưa T

Đôi mắt Âu Dã Tư Linh lóe lên vẻ hạnh phúc, nhớ lại trước kia khi vừa quen biết Trần Đức, anh chẩng khác gì một người bình thường, thế mà hôm nay đã trở thành thần tượng trong lòng cô ta, là nam thần duy nhất trong suy nghĩ của cô ta, lúc nào cũng bảo vệ cô ta.

Tất cả những điều đó.

Dường như mọi thứ đã trôi qua tận mấy đời.

“Khụ!”

Tiếng ho khan chợt vang lên, bà lão dẩn theo nhóm Trần Đức tới đây thản nhiên nói: “Đừng lãng phí thời gian nữa, tất cả đi theo tôi!”

Bống nhiên.

Bà ta xoay người đi thẳng vào giữa quảng trường.

Nơi đó có một truyền tống trận.

Bà lão ra lệnh cho mọi người đi vào trong hoa văn trận, những vầng sáng chợt lóe, ngay sau đó, một mánh hư không chợt cân nuốt khiến tầm mât mọi người chìm vào bóng tối, không ngừng tiến về phía trước trong kẽ hở không gian.

Khoáng hơn hai mươi phút sau.

Trước mặt bọn họ sáng ngời.

Khi họ xuất hiện một lần nữa.

Thì hơn trăm người đã ờ một nơi hoàn toàn khác.

Nơi này.

Lại là một đỉnh núi, điểm khác biệt với đỉnh núi trước đó là diện tích, nỏ rộng hơn gấp trăm lần, trước mặt là đình đài lầu các mọc lên như nấm, những tòa nhà, đỉnh tháp, nhà cổ với phong cách khác nhau, chiều cao khác nhau tọa lạc phía chân trời, một con linh thú đang lượn lờ bay quanh.

Quanh đỉnh núi này là đỉnh núi khác, dõi mắt về phương xar cao cao trên kia là dòng suối nước chảy róc rách, hai bên dòng suối là hoa tươi nở rộ, lọt vào mât chính là linh khí ngập trời.

Cả đóa hoa kia và những phiến lá của nó cũng có linh khí mờ ảo!

Nơi này, thật sự là một thánh địa đế tu hành.

So với linh khí ngoài kia, nó hấp dẫn hơn rất nhiều!

Những võ giả đến được đây, tính cả Trần Đức, tất cả đều thả lòng từng lồ chân lông, thoải mái đến lạ, hận không thế lập tức ngồi xuống, đâm chìm trong việc tu luyện!

Nhất là Âu Dã Tư Linh, trong hoàn cảnh thế này, cô ta lại loáng thoáng có chút dấu hiệu muốn đột phá!

Thiên phủ của cô ta thật sự rất mạnh.

Có thế nói.

Là vượt trội hơn hắn chín mươi phần trăm người ớ đây!

“Tất cả theo tôi!”, giọng nói khô khốc của bà lão

kéo sự chú ý của tất cả mọi người lại.

Bà ta dẫn theo mọi người băng qua một khu rừng hoa xanh um tùm, cuối cùng, một quáng trường lại đập vào mát, không biết quảng trường rộng bao nhiêu, có một tòa kiến trúc cao tận trăm mét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK