Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kết hợp hai việc này lại với nhau, Trần Bát Hoang đã trở thành trò cười ở thành Thông Thiên, mặc dù anh đã đánh bại đám người Đoạn Bằng, Tất Vản Đào, nhưng vẫn bị coi thường, có điều chỉ có vậy mà thôi.

Đây là điển hình của việc khoe khoang bản thân thất bại chuyến thành bị mắng chửi!

Trái lại, Bàn Chiến, người xếp thứ nhất trong bảng hào kiệt, lại giống như một ngôi sao mới chói lọi, sau khi Thái

Dương Cung rời khỏi khách sạn Thông Thiên, đến một khách sạn khác, nơi Bàn Chiến đang ở, kết quả, đến cả trướng lão Giang Đồng Hải cùng Thạch Thiên của Thái Dương Cung đều bị ném ra ngoài cửa sổ!

Mà tất cá những điều này đều là do Bàn Chiến làm!

Được biết, Bàn Chiến đã đánh gục cả hai chỉ bằng hai quyền, mà lúc đó, nơi ở của Bàn Chiến còn có trên ba thế lực đến từ Vân Tiêu Giới đến gặp hẳn.

Nếu so sánh, Trần Bát Hoang thực sự bé nhỏ không đáng kế, một người là trăng sáng, một người là hạt bụi nhỏ bé, chênh lệch rất lớn!

Hoặc có thế nói, hai người căn bản không thể cùng đặt lên bàn cân đế so sánh, Trần Bát Hoang hoàn toàn không có tư cách để so sánh với hắn!

Bên ngoài đang thảo luận sôi nối, nhà họ Hoa ở đại lục Long Huyền đang xảy ra một biến cố long trời lờ đất!

Hoa Linh Vy về đến nhà họ Hoa, sau khi biết được năm đó bố mẹ bị những nhản vật cốt cán của nhà họ Hoa giết hại, bẳt đầu một trận chiến đẳm máu!

Bộ quần áo màu trắng của cô ta dính đầy máu, bộ dạng như ma quỷ, tiến hành tàn sát dưới sự bao vây tấn công của vô số người.

Một cuộc tàn sát thực sự!

Tài năng thiên phú của Hoa Linh Vy khiến người khác kinh ngạc, sớm đã vượt qua tất cả các cường giả nhà họ Hoa, cho dù là một vài lão già bốn năm trăm tuổi xuất hiện, cũng bị cô ta một kiếm giết chết!

Cho đến khi Hoa Huyền Khuyết cùng những kẻ có liên quan đến việc năm đó chết hết, cô ta mới dừng lại!

Bộ quần áo màu trắng mặc trên người hoàn toàn bị nhuộm thành màu đỏ, toàn bộ nhà họ Hoa bị bao phủ bời máu tanh, trên chín tầng mảy, mây đen cuồn cuộn, mưa xổi xả nhưtrút nước.

Hoa Linh Vy cầm kiếm đứng đó, những thành viên may mắn còn sống của nhà họ Hoa đều run lấy bẩy.

Cuối cùng, cô ta ngồi vào ghế gia chủ, thống nhất nhà họ Hoa!

Cho dù là mấy kẻ cố hủ ngoan cổ cũng không thế không đồng ý, tất cả đều nhượng bộ!

‘Thinh!’

“Thình!1

“Thình!”

Trời vừa sáng, thành Thông Thiên vang lên một loạt tiếng chuông, tiếng chuông cổ xưa kéo dài, lảnh lót, giống như âm thanh của bầu trời, truyền đến mọi ngóc ngách của thành Thông Thiên, thời điếm này, vô số tu sĩ đang bế quan tu luyện đều lần lượt mớ mắt, hai ba ngàn người tới đây tham gia cuộc sát hạch của Thông Thiên Các đều thức dậy, tập trung đi về cùng một hướng!

Nơi đó là trung tâm của thành Thông Thiên!

Thông Thiên Các nằm ở đây!

Tiếng chuông vang lên, có nghĩa là cuộc sát hạch đã chính thức bắt đầu!

Trong khách sạn Thông Thiên, Trần Đức cũng ngừng tu luyện, tinh quang trong mắt rực rỡ, tuy nhiên, loại ánh sáng thần thánh này nhanh chóng biến mất, trở nên giống như một người bình thường, không chút dậy sóng.

“Anh chàng này thực sự biến thái”, trong Tiên Đài, Linh Lung than thớ, chỉ trong một ngày ngắn ngủi, Trần Đức đã trở nên mạnh hơn.

Tốc độ tu luyện này của anh quả thật là lao nhanh như bay, lao thắng lên trời cao, chỉ cần có tài nguyên, mỗi ngày đều sẽ đột phá.

Có điều, Trần Đức cố ý che giấu, cho dù là cô ta, trong chốc lát cũng sẽ không nhìn ra được cảnh giới thật sự của anh.

Mặc dù không biết rõ cảnh giới, nhưng cô ta rất rõ, hiện tại, thần thức của Trần Đức đã có thế bước ra khỏi

Tiên Đài được nửa bước!

Không cần nói cũng có thế biết anh đã đạt đến mức độ khủng bố như nào.

“Sát hạch sắp bắt đầu?”

Nghe thấy bên ngoài không ngừng vang lên tiếng chuông đồng, Trần Đức hít một hơi thật sâu, điều chỉnh tảm trạng.

“Đúng vậy, nhóc, nhóc phải cố lên, để những người hôm nay đến tham gia sát hạch cùng những thế lực tuyển chọn thấy thế nào mới là thiên tài, yêu nghiệt”, Linh Lung cười khanh khách nói.

“Tôi tính gì là yêu nghiệt, thiên tài chứ”, Trần Đức lắc đầu: “Trong số những người đồng trang lứa ở Vân Tiêu Giới, hẳn là có nhiều người không tệ hơn tôi đi?”

Linh Lung có chút cạn lời, Trần Đức có thế so với những kẻ ờ Vân Tiêu Giới đó sao?

Chưa nói đến vấn đề tài nguyên cằn cỗi của trái đất, hoàn cảnh tu luyện giữa anh và Vân Tiêu Giới khác nhau một trời một vực, Trần Bát Hoang đang uống thuốc bố, dùng linh đan hàng ngày, cũng không so được với người ở Vân Tiêu Giới tu luyện bình thường một ngày.

Cái này có thế so sánh sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK