Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Độc Cô Huyền luôn đi một mình, không có nói nhiều, hằn ta xoay người đi về phía một chiếc thuyền khác.

Cùng giây đó,

Lăng Nhất Hải cũng di chuyến, hắn ta dẩn theo người làm của mình chọn một chiếc thuyền rồi xông lên.

Đoàn Phong Trần, Hoắc Hạo, An Như Yẽn, Trương Đình Ngọc dẫn theo người của mình lần lượt chiếm cứ bốn chiếc thuyền, đương nhiên,

Người bọn họ dần theo rất nhiều, đâu phải chỉ tám chín người, như Hoắc Hạo dẫn theo trẽn trăm người đến đây.

Nhưng,

Những người đó đều bị hắn ta buông bỏ, chọn chín người mạnh nhất đi theo hắn ta.

Mấy người còn lại tự nghĩ cách,

Đoàn Phong Trần, An Như Yên cũng vậy,

Bọn họ rất rõ, mặc dù mình mạnh, nhưng người trên một chiếc thuyền có giới hạn, nếu chiếm hết tất cá thuyền, mấy chục ngàn võ giả tại đây tuyệt đối sẽ mất đi lý trí, liều mạnq ra tay với bọn họ. Bọn họ

không phải Trần Đức, không có thực lực trấn áp tất cả mọi người, làm không tốt, đến lúc đó sẽ khó bảo toàn mạng sống, tự rước họa vào thân.

Trong ba mươi chiếc thuyền chỉ còn lại hai mươi ba chiếc.

Những cường giả hạng hai hạng ba bỏ mặc tất cả tùy tùng, cùng nhau liên minh, chiếm cứ bốn chiếc thuyền, bắt đầu khởi động mô hình tự vệ.

Gần như cùng lúc,

“Xông tới!”

“Nhanh, cướp vị trí!”

“Mẹ nó, liều mạng, nhất định phải sống sót rời đi!”

Đảo Khốn Long điên cuồng, bốn năm mươi ngàn võ giả như cá diếc vượt biển, đồng thời xông về mười tám chiếc thuyền còn lại.

Mổi chiếc thuyền mười người.

Bốn năm mươi ngàn người, cuối cùng chí có một trăm tám mươi người có thể rời đi!

Cộng thêm cả chín vị trí ở chổ Độc Cô Huyền,

Một trăm tám mươi chín người!

Số còn lại đều sẽ bị bao vây tạl đây, ở lại đảo Khốn Long, thời gian dài sẽ chết!

‘Thiên Sát tông tôi chiếm một chiếc thuyền, người đến mau lui về phía sau!”

“ĐMM, Thiên Sát tông là cái quái gì mà dám phách lối như vậy?!”

“Đùng!”

“Ầm ầm!”

Trong nháy mât, Thiên Sát tông chạy về phía trước, vừa lên thuyền, người nói kia đầu rơi xuống đất, vừa rơi liền bị đạp nát bét, giống như dưa hấu vỡ tan tành, não bắn tung tóe, thần hồn bị chôn vùi, người còn lại của Thiên Sát tông ngay cả thi thế cũng không còn, trực tiếp nổ tung, rơi xuống biển sâu, trong nháy mắt bị nuốt chửng.

“Giết!”

“A!”

Đi đôi với tiếng rít, hổn chiến liền bùng nổ!

Các loại vũ khí, quyến trục, võ kỹ vào lúc này

được từng võ giả thi triển ra không hề giấu giếm.

Trời đất đại loạn.

Ánh sáng rực rỡ xán lạn mang theo máu bân ra, trời đêm nhuộm thành màu đỏ, mùi máu tanh kèm âm thanh chém giết chói tai.

“Bố, mẹ, con cái bất hiếu, không thế quay về báo hiếu hai người”.

“Cứ thế chết ở đây sao, không cam lòng, tôi không cam lòng đâu!”

“Đứa trẻ… ngốc, con nhất định phải giành được một con đường để rời đi…”

“Mày… Ly Nhỉ, mày phản bội tao?!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK