Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một trận chiến sống còn, vài phút là quá đủ rồi!

Lúc này, Trần Đức đã đến bên cạnh kết giới, dao động thần hồn trong kết giới dưới vực sâu này đã không thể ảnh hưởng đến anh được nữa.

Bên cạnh là kết giới vô hình, trong suốt, chỉ có chạm vào thì mới xuất hiện chút gợn sóng, ngăn cản bước chân Trần Đức.

“Kết giới này cũng không ghê gớm gì mấy, chỉ là một lá chán thần thức dạng tường rào, ngăn cản quá nhiều dao động thần thức lan tràn vào trong kết giới mà thôi, mình muốn bước qua cũng rất dễ dàng”, Trần Đức quan sát kết giới rồi bát đầu tự hỏi.

Anh, rốt cuộc có nên vượt qua kết giới không?

Đứng trước kết giới, Trần Đức thật sự do dự.

Anh cực kỳ muốn vượt qua kết giới này.

Thứ nhất, lè vì lực thần hồn trong kết giới này đã không còn chút tác dụng gia tăng rèn luyện với anh, Địa Long Thú cũng bị anh đánh bại, kết giới không còn tính khiêu chiến nữa!

Thứ hai, anh cực kỳ tò mò về em trai của lão tổ học viện Thánh Phong, ba ngàn năm trôi qua, rốt cuộc ông ấy thế nào rồi? Sau khi tấu hỏa nhập ma, có còn sống không?

Anh có suy nghĩ, nhỡ đâu… Nhỡ đâu anh có thể giúp người đó thoát khỏi tấu hỏa nhập ma, lẩy lại sự tỉnh táo thì sao?

Huống chi, trong núi Vạn Long còn có linh tinh!

Theo lời Từ Phong nói thì có vé còn rất nhiều.

Vượt qua kết giới, chính là một thế giới hoàn toàn khác.

Sức hấp dẫn thực sự quá lớn!

“Linh Lung, cô nghĩ tôi có nên bước qua nó không…”, Trần Đức không quyết định được, hỏi Linh Lung.

Linh Lung nghĩ nghĩ, nói:

“Bó đi Bát Hoang, đế lần sau đi, chí một bước chân qua đó thôi, sẽ lè người của ba ngàn năm trước, thậm chí là linh thú mạnh mẽ hơn, nếu thật sự gặp phái nguy hiếm, dù là tôi cũng chưa chắc đã cứu nối”.

Trần Đức im lặng, cứ suy nghĩ mãi.

Cuối cùng.

Anh rời khỏi đó, không bước qua kết giới.

Thứ nhất, anh không phái người thích mạo hiếm, vì một thứ không xác định mà cược cả tánh mạng cúa mình, thật sự không có lời.

Thứ hai, anh đã hứa với Cổ Lục Đạo là sẽ không vượt qua kết giới, thì nhất định phải làm được.

Nhưng mà…

Núi Vạn Long này anh đã nhớ trong lòng rồi, nếu có cơ hội nhất định phải vào xem!

Thôi không nghĩ nữa, Trần Đức lại nói: “Tiếp tục ở đây cũng vô dụng thôi, tốt nhất là trở về học viện Thánh Phong!”

Học viện Thánh Phong.

Nội viện.

Lúc này, trước phòng của Trần Bát Hoang.

Có hai người, hai người con trai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK