Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mấy chục ngàn năm trước, Lưỡng Nghi Tông là do thánh nhân sáng tạo ra. Nhưng về sau, khi thánh nhân chết đi, trải qua mẩy chục ngàn năm, nó đã tụt dốc không phanh, trở thành một thế lực hạng ba. Mọi tài người đều bị vài thế lực lớn đốt trụi, cướp sạch, giết sạch!”

“Nhưng, khả năng của thánh nhân là cực kỳ phi thường, những truyền thừa bị họ cướp đi và thiêu hủy chỉ là một ít thủ đoạn bên ngoài mà thôi. Truyền thừa trung tảm chân chính vẫn còn ở Lưỡng Nghi Tông, chẳng qua…”

Trong giọng nói của Linh Lung có chút thất vọng:

“Tôi không ngờ Lưỡng Nghi Tông lại xuống dốc

đến tình trạng này, sau mấy chục ngàn năm vẫn không thể mở ra chỗ di tích kia. Lúc này lại khiến tên nhóc nhà anh được hưởng lợi”.

“Truyền thừa của thánh nhân?”, Trần Đức kinh ngạc!

Không ngờ lại có truyền thừa của thánh nhản?

Giờ, các thế lực lớn đều chuẩn bị sẵn sàng, lựa chọn những người xuất sắc trong tông chẳng phải là vì truyền thừa của thánh nhân sao?

Thế mà trong Lưỡng Nghi Tông lại… lại có?

“Đúng vậy, có thể nói Lưỡng Nghi Tông muốn tiến vào Thánh Khư hoàn toàn chính là bỏ gần tìm xa”, giọng nói của Linh Lung tràn ngập vẻ đáng tiếc.

“Ặc… Linh Lung à, sao cô lại biết rõ về Lưỡng Nghi Tông như vậy thế?”, Trần Đức khó hiểu hỏi. Chẳng phái Linh Lung là người của Đại Thiên Thế Giới sao? Sao lại hiểu biết Lưỡng Nghi Tông rõ như lòng bàn tay vậy?

“Mấy chục ngàn năm trước, tên thánh nhản của Lưỡng Nghi Tông kia là đệ tử của ông nội tôi”, Linh Lung nhẹ nhàng nói.

Trần Đức càng cảm thấy kinh ngạc, rốt cuộc thì Linh Lung kia có lai lịch gì vậy?

Đệ tử của ông nội cô ta thế mà… thế mà lại là thánh nhân?

Phải biết rằng, hiện giờ Vân Tiêu Giới vần không có thánh nhân!

Nếu có một thánh nhân xuất hiện thật thì tuyệt đối có thể thống trị Vân Tiêu Giới, không người địch lại!

Nhưng hiển nhiên, Linh Lung cũng không định nói thêm gì mà đối giọng nói: “Tóm lại, anh may mắn thật đó. Nói thật, trước khi diễn ra sát hạch ở tháp Linh Thú, tôi không nghĩ rằng Lưỡng Nghi Tông sẽ đến, mà còn là thế lực hạng ba!”

“Được!”

Trong mắt Trần Đức lộ ra vẻ phấn khích, ước ao, hít sâu một hơi mới có thế bình tĩnh lại: “Vậy Linh Lung, truyền thừa của thánh nhân ớ đâu thế?”

“Núi Thái Cực!”, Linh Lung đáp.

Cùng lúc đó, Trình Lảm Phong ờ đằng trước cũng bổng nói:

“Tuy ba vị trí kia đã được tôi quyết định, nhưng vẫn là quy tắc cũ, mọi quyết định của tông môn đều không phái không thế thay đối. Nếu ai có thế tìm hiểu được núi Thái Cực và tài nguyên do lão tổ để lại thì… mọi thứ đều có thể thay đổi!”

Cảu ấy vừa được nói ra, Trần Đức lập tức sửng sốt, đúng là khéo ghê.

“Câu này nói y như chưa nói vậy”, Tiêu Chính Thái hơi bĩu môi: “Nếu ai có thế tìm hiếu được cơ duyên ở đó thì Lưỡng Nghi Tông chúng ta còn là thế lực hạng ba sao?”

“Haiz, lần nào cũng là câu đó, nhưng mấy chục ngàn năm đến nay đã có ai làm được?”

“Đúng đó, tiếc ghẻ, biết rõ bên trong tất nhiên có thứ do lẫo tổ đế lại, lại không ai có thế cới bỏ được sự huyền diệu trong đó!”

“Hay là cơ duyên chưa đến?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK