Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó.

Nhị viện trưởng cất dao đi, mí mắt chẳng chớp lấy một lần, chắp hai tay sau lưng, lạnh nhạt nói:

“Chẳng qua học viện Thánh Phong cũng có nguyên tắc riêng, nơi này không cho phép có thú cưỡi xuất hiện, dù là thú bay, hay thú chạy, con nào tới, giết con đó!”

“Ồng…”, Trần Không Hành tức giận đến nồi sắc mặt đò bừng.

“Thế nào, viện trưởng Trần muốn ra tay ở địa bàn của học viện Thánh Phong chúng tôi à, sống mái với nhau thế?”, Lâm Chi Tâm thong thả nói.

“Nếu thế, thì học viện Thánh Phong xin hầu!”

Những lời thán nhiên vang vọng cả quáng trường, lọt vào tai mấy chục ngàn người, không khỏi khiến họ chấn động!

Đúng là không ai được phép phá vỡ nội quy nguyên tắc của học viện Thánh Phong!

Dù là Danh Thiên Viện thì cũng không được!

Các trưởng lão, đệ tử của học viện đều thở hắt

ra!

“Dám gây chuyện ở học viện Thánh Phong thì đó chính là kết quả!”

“Dù là thản phận hay địa vị gì thì học viện chúng ta cũng không thế để họ sỉ nhục!”

“Đúng vậy, dù là viện trường Danh Thiên Viện thì cũng không được!”

Đệ tử, chấp sự và trưởng lão học viện Thánh Phong đều tròn mắt nhìn, giọng nói như nước vang vọng bốn phía.

Sắc mặt Trần Không Hành rất khó coi, khó coi đến mức sẳp cháy ra nước, nhưng ông ta vân không ra tay.

Không phải ông ta không muốn, mà là không cần thiết.

Học viện Thánh Phong tuyên bố sẽ giữ vững tôn nghiêm và nguyên tắc của mình, sống mái với họ vào thời khắc này, ông ta cũng chẳng được gì.

Hôm nay ông ta không đến đây đế bỏ mạng,

mà đến đế sỉ nhục học viện Thánh Phong.

“Được rồi, được rồi, đúng là nhị viện trưởng, rất cá tính, nhưng cũng chí dám ra tay với súc sinh mà thôi”.

Trần Không Hành mía mai: “Bàn Khai, Bàn Chiến, chúng ta đi thôi, đến đài luận võ!”

Nói xong…

Ba người cùng nhảy xuống, đi thẳng đến đài luận võ học viện Thánh Phong.

Đệ tử Danh Thiên Viện và đám người hầu cũng lục tục nối đuôi!

Mọi người biết sắp tới sẽ có trò hay đế xem, nhất thời, cả triệu người nhanh chóng lao về phía đài luận võ của học viện!

Nói là đài luận võ, trẽn thực tế đó chính là một ngọn núi lớn!

Đỉnh núi bằng phẳng, rộng bốn, năm chục ngàn mét vuông!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK