Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đáng chết, nơi rác rười như Vân Tiêu Giới quá mỏng manh, nguyên khí lại càng không cỏ, thật là nơi rác rười, mẹ nó! Cứ tiếp tục như vậy, e rằng không bao lâu nữa sẽ bị người khác vượt mặt”.

Trình Võ mớ mắt ra đầu tiên, ánh mắt rất khó chịu, chẻ đến mức không thể chẻ nữa với Vân Tiêu Giới.

Một giây kế tiếp,

Ánh mắt của hắn đột nhiên ghim vào Đệ Ngũ Hiẽn, giống như con dã thú tham lam: “ông qua đây!”

Đệ Ngũ Hiên sững sờ, trong lòng dâng lên cảm giác không ổn, ông ta nhìn về phía Trần Đức, thần thức truyền âm nói: “Bát Hoang, cậu e rằng lành ít dữ nhiều, nếu có cơ hội, con mau trốn đi, biết chưa?”

Không chờ Trần Đức trả lời, Đệ Ngũ Hiên liền đi về phía Trình Võ: “Cậu Trình, không biết có gì căn dặn không?”

Đệ Ngũ Hiên nói chuyện rất cẩn thận, ông ta đẵ cảm nhận được một loại phẫn nộ, đối nghịch và sát ý từ trong mắt Trình Võ!

Rất rõ ràng, hẳn đã hoàn toàn chuyến lòng thù hận với phần linh khí trong trời đất này không đủ cho bọn họ hấp thu lên đầu Đệ Ngũ Hiên.

“Ngồi xuống, tôi muốn hấp thu nguyên khí, linh khí và máu tươi của ông!”

Trình Võ dùng loại giọng điệu hờ hững, không hề che giấu ý đồ của mình.

Trong mắt hắn, loại kiến hôi như Đệ Ngũ Hiên và Trần Đức cũng không phải là người, dù là người cũng là thuộc đám nô lệ hạ đẳng!

Thân là chủ nhân, muốn nô lệ dâng hiến, hy sinh lè điều rất bình thường!

Trong lòng Đệ Ngũ Hiên trầm xuống, mặc dù đã sớm dự liệu lành ít dữ nhiều, nhưng lúc Trình Võ nói ra yêu cầu, ông ta cũng có chút lo lắng, sợ hãi!

Hút linh khí cũng không có vấn đề, sau khi hấp thu linh khí thì còn có thể khôi phục.

Nhưng máu tươi và nguyên khí có thể nól là căn bản của mấy người bọn họ, giống như lục phủ ngũ tạng của người bình thường, một khi bị hấp thu thì sẽ chịu tổn thương nghiêm trọng, máu tươi nếu bị biến mất sạch sẽ thì chỉ có một kết cục.

Chết!

Sắc mặt Đệ Ngũ Hiên khó coi, chỉ là ông ta không thể lùi bước,

Vì sau lưng ông ta có Trần Đức!

Cháu của ông ta!

Dù cho thế nào ông ta cũng phải đảm bảo an toàn cho Trần Đức, lúc cần thiết cũng có thể hy sinh tính mạng!

“Được, cậu Trình, nhưng tỏi có một yẽu cầu nho

nhỏ, hy vọng cậu có thế đồng ý”.

Đệ Ngũ Hiên nói: “Sau khi hấp thu máu tươi của tôi, có thể thả Trần Bát Hoang ra không!”

“Nói điều kiện với tôi, ông cảm thấy xứng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK