Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài ra còn có biệt danh cực kỳ thích hợp với hắn, Diêm Vương, Lảu Diêm Vương!

Lúc rời đi, hắn từng nói: “Đừng ai nghĩ tới chuyện đụng vào Âu Dã Tư Linh, cô ấy chỉ có thể là người phụ nữ của tôi, đợi tôi trở lại sẽ đến hỏi cưới cô ấy!”

“Sau khi tôi đến, nếu cô ấy đã gả cho người khác, tôi sẽ đồ sát Vô Song môn!”

Người đời có câu: Chí có đặt sai tên chứ không có đặt sai biệt hiệu, hắn được mệnh danh là Lảu Diẽm Vương, điều này cho thấy hắn hành sự bá đạo đến mức nào.

Những lời tốt đẹp của hắn có thể không nhất thiết trở thành sự thật, nhưng những lời nói tàn nhẫn do hẳn tung ra thì chưa từng thất hứa!

Hắn nói muốn tiêu diệt Vô Song môn, vậy thì chắc chắn trảm phần trảm, hắn thật sự sẽ tiêu diệt Vô Song!

Điều quan trọng nhất là, với thực lực của một mình hắn, quả thực có tám mươi phần trăm cơ hội tiêu diệt Vô Song môn!

Người bảo vệ và một số gia tộc ở Côn Luân Hư như bọn họ, hoàn toàn là hai loại tồn tại quá khác biệt.

Người trước giống như một vị thần, còn người sau thì bình thường hơn cả bình thường…

Đã năm năm trôi qua, Lâu Tử Phong vẫn chưa xuất hiện, những lời hắn nói vốn dĩ đã bị Ngụy Vô Minh và những người khác quên mất, hôm nay vừa

nhắc đến hôn ước, mọi người đều bất giác nghĩ đến hắn.

“Có thể hắn sẽ không đến nữa đâu!”, đại trưởng lão Tô Tây Pha trầm giọng nói.

“Nhưng lỡ như đến thì sao?”, nhị trưởng lão Đinh Nghi hỏi ngược lại.

“Đã hơn năm năm trôi qua, nói không chừng Lảu Tử Phong đã quên Tư Linh rồi”.

Ngụy Vô Minh dừng lại: “Tạm thời đừng nhắc đến chuyện hôn ước nữa, ngày mai hãy để cậu ta đến thang Thần Thánh tham gia sát hạch xem tài năng và thực lực của cậu ta thế nào. Các vị nghĩ sao?”

“Không tệ, tôi thấy rất có lý”, Tô Tảy Pha là người đầu tiên đồng ý.

“Môn chủ, phương pháp này rất khả thi”.

Tám vị trưởng lão đều lần lượt đồng ý.

Người khác tâng bốc Trần Bát Hoang cực kỳ lợi hại, nhưng bọn họ vẫn chưa chứng kiến tận mắt,

trong lòng khõng khỏi có chút nghi hoặc.

Mà 33 bậc của thang Thần Thánh thuộc Vô Song môn là bảo vật dùng để đánh giá thiên phú và thực lực. Ngay cả cường giả mạnh như Âu Dã Tư Linh thì lúc đầu cũng chỉ có thể lên bậc thứ 26 mà thôi!

“Nếu đã như thế thì quyết định vậy đi!”

Ngụy vỏ Minh đã hạ quyết tâm, sau khi truyền lệnh, liền nói: “Hội nghị hôm nay đến đây kết thúc. Mời các vị trường lão ra về, ngày mai đến thang Thần Thánh tụ họp”.

‘Báo!1’

Ngụy Võ Minh vừa dứt lời, đột nhiên có một người từ bẽn ngoài đại điện xông vào, tốc độ rất nhanh giống như một bóng ma, thoáng chốc đã xuất hiện ở trung tâm đại điện, quỳ một gối, hai tay nâng một lá thư: “Môn chủ, nhặn được một lá thư khẩn cấp từ người bảo vệ, nhà họ Lâu!”

“Hả?”

Ngụy Vô Minh và tám vị trướng lão đang định rời đi đều lần lượt dừng lại.

Cùng lúc đó, Ngụy Vô Minh giơ tay ra hướng về phía bức thư, ngay lập tức, bức thư vững vàng rơi vào tay lão như thể nhận được một loại lực hấp dẫn nào đó.

Sao nhà họ Lâu lại đột nhiên gửi thư đến?

Lão rất khó hiểu, tám vị trưởng lão chấp sự cũng khó hiếu không kém.

Dưới sự thắc mắc của mọi người, Ngụy Vô Minh mở phong thư ra.

Trong tích tắc, chưa đầy ba nhịp thở, sắc mặt Ngụy Vô Minh đột nhiên thay đối!

Có thế thấy rõ sắc mặt lão đang biến hóa điên cuồng, hai tay run lên, vẻ mặt ngày càng cực kỳ khó coi: “Môn chủ, có chuyện gì thế?”, Tô Tây Pha thấy vậy, vô cùng khó hiểu hỏi: “Nhà họ Lâu có chuyện gì sao?”

“Haiz…”

Ngụy Vô Minh thở dài thườn thượt ngồi ở trên ghế chính, vẻ mặt vô cùng lo lắng.

“Mọi người tự xem đi”.

Lão phất tay một cái, phong thư bay vào tay của đại trưởng lão.

Mấy vị trưởng lão chấp sự lần lượt nhận lấy phong thư, sau khi nhìn thấy nội dung, sâc mặt trở nên vô cùng kỳ quái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK