Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

tuyền!

Trên thân tháp màu đen có khắc những hoa văn kỳ lạ, những hoa văn đó luôn tỏa ra ánh sáng, như đang trấn áp thứ gì đó.

Tháp Linh Thú!

Nói nó là một tòa tháp không bằng nói nó là một ngọn núi, tầng dưới cùng, cũng chính ià tầng lớn nhất, đường kính ít nhất cũng phải năm đến sáu trăm ngàn mét!

Tòa tháp lung linh một ngàn tầng, mắt thường không nhìn thấy ngọn tháp ở đâu, giống như thật sự thông thiên, xuyên thẳng qua mây xanh!

Chấn động!

Trần Đức trước giờ chưa từng chấn động như vậy, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy một tòa tháp cao như vậy,

Tháp Linh Thú này, cho dù là địa tôn giả, hay thiên tôn giả, cũng hoàn toàn không thế xây dựng được.

“Theo lời đồn, Tháp Linh Thú là do một số vị thánh tối cao cùng nhau xây dựng, là một thánh khí quý báu thực sự!”, đạo sĩ Đoạn Nguyên nhìn theo ánh mắt của Trần Đức cũng nhìn thấy Tháp Linh Thú, cũng vô cùng kinh ngạc.

Tâng thứ nhất của Tháp Linh Thú nhốt những con dã thú bình thường, nhưng những con dã thú này không phải là của trái đất, cho dù là những con thú bình thường nhất, kích thước, hình dáng của nó tương đối cao lớn!

Tâng thứ hai, tầng thứ ba là một vài hung thú!

Bên trên tầng thứ ba trở lên là linh

thú!

Càng lên cao, càng mạnh!

Trên quảng trường, ngoài Tháp Linh Thú, còn có mấỵ bức tượng đá cao vút tầng mây, tượng đá rất lớn, rất nổi bật, đứng ở trước Tháp Linh Thú!

Sau khi Trần Đức, Đoạn Nguyên và một nhóm người tham gia sát hạch xuất trình giấy chứng nhận thân phận, liền đến quan sát bức tượng đá.

Những bức tượng đá này đều là những người xuất sắc trong những lần sát hạch trước đó, bọn họ hoặc là phá kỷ lục hoặc là có kết quả đáng kinh ngạc mới có thế đế đứng ở đảy!

Càng đến gần Tháp Linh Thú, lại càng cao càng lớn!

Trên tảng đá ớ phần đế của những bức tượng đá này viết hết chữ này đến chữ khác, trình bày thản phận chủ nhân của những bức tượng đá.

Kiểu chữ khác nhau, hình dạng chữ khác nhau, nét chữ cũng khác, chúng là do chính tay chủ nhân bức tượng đá viết lên, mặc dù chúng khác nhau, nhưng lại có một điểm chung.

Chữ của mỗi người đều bộc lộ ra một loại bất khả chiến bại, tự tin, kiêu ngạo, tự hào!

Đối diện với những chữ đó, giống như đối diện với họ, có thế cảm nhận được rõ ràng khí tức ngang tàng mà bọn họ đế lại, tương đối dọa người!

Tống cộng có tám bức tượng đá!

Trước mổi bức tượng đá đều có rất nhiều võ giả tham gia sát hạch vây quanh quan sát, cũng chỉ có những người đã báo danh tham gia sát hạch mới có thế tới đây.

Ánh mắt của Trần Đức lại rơi trên bức tượng đá cao nhất, lớn nhất.

Trên bức tượng đá viết hai chữ lớn như lưỡi dao sằc bén.

Một chữ Bàn, một chữ Khai!

Hai chữ tinh tế có lực, vô cùng mạnh mẽ, tràn đầy võ học bá đạo, trực tiếp xuyên qua tảng đá ờ phần đế!

Chỉ cần nhìn thấy hai chữ, có thế tưởng tượng Bàn Khai kiêu ngạo như nào, ngang tàng như nào!

Đạo sĩ Đoạn Nguyên cũng hâm mộ, kính trọng ngưỡng mộ nhìn bức tượng cao lớn, ngạo mạn xưng hùng xưng bá đó, nói: “Sợ rằng cả đời này cũng không thể đạt được độ cao như cậu chủ Đại Bàn”.

Cậu chủ Đại Bàn!

Đây là tôn xưng mà tất cả mọi người ởthành Thông Thiên dành cho Bàn Khai!

Không ai dám gọi thẳng tên của người đó, bởi vì người đó quá mạnh mẽ, mạnh đến nỗi ngay cả cái tên của người đó cũng là điều cấm kỵ!

Em trai của người đó là Bàn Chiến được gọi là cậu chủ Tiếu Bàn!

Do nguyên nhân anh trai của hắn, rất ít người nhắc đến tên của Bàn Chiến, ở trước mặt hai người, bất kế là ai, đều gánh không nối hai chữ “cậu chủ”!

“Rất khó sao?”

Trần Đức kỳ quái hỏi: “Không phải nói kỷ lục của người đó chỉ có bốn trăm tám mươi ba tầng sao?”

“Bốn trăm tám mươi ba, đó chỉ là kỷ lục lần đầu tiên của người đó”, Đoạn Nguyên nóỉ: “Hàng năm, đều sẽ có rất nhiều người đã từng tham gia sát hạch đến thử lại, cậu chủ Đại Bàn cũng vậy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK