Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không va chạm nữa.

Đã thử nghiệm ngàn lần vạn lần, anh rất rõ, cái này quá khó.

Lần này thật sự thật sự rất khó khăn.

Chỉ cần giữ vững ý thức,

Anh vĩnh viễn khõng thế nào xông ra,

Bây giờ, biện pháp cuối cùng và duy nhất chính là hoàn toàn từ bỏ ý thức, rơi vào điên cuồng!

“Từ bỏ sao?”, một vị trưởng lão khinh bỉ nói: “Nên từ bỏ từ sớm, một con cá nhỏ sao có thế đánh với lưới lớn?”

“Không biết tự lượng sức mình thì phải trả cái giá thật lớn”.

“Thật đáng thương, nhìn trạng thái của mày, có phải tẩu hỏa nhập ma rồi không?”

Trần Phong Hành mắt nhìn thấy Trần Đức, khi mọi người đã nói gần hết, ông ta mới chậm rãi nói: “Nếu từ bỏ giãy giụa, vậy thì tao sẽ cho mày chính mắt nhìn thấy Vân Tiêu Giới bị hủy diệt như thế nào”.

Lời vừa dứt,

Trần Phong Hành đã ném ra một hòn đá.

Đá xen lằn đại đạo, rất nhanh liền chiếu ra một bức họa.

Hình ảnh rất lớn,

Còn lớn hơn cả ở rạp chiếu phim, hơn nữa không khác gì một hình chiếu 3D.

Trong hình ảnh,

Núi sông lướt qua, ở giữa, Trần Ai đang đi trong hư không, đi đến điếm giới hạn cúa Vân Tiêu Giới.

Loại vị trí như Vân Tiêu Giới đối với bọn họ mà nói rất nhỏ, nhỏ như hạt bụi. Nếu không phải vì Trần Đức, cấp bậc như bọn họ sẽ không chú ý đến Vân Tiêu Giới. Dù sao thì vị trí lệ thuộc như Vân Tiêu Giới, không có một trăm ngàn thì cũng có tám chục ngàn, một vài cường giả siêu cấp có lúc tâm tình không tốt, tiện tay sẽ hủy diệt vài chục người, rất tàn khốc, nhưng đây là hiện thực, ai bảo ngươi yếu, rớt lại phía sau?

Rớt lại phía sau thì phải bị đánh,

Hủy diệt vị trí như vậy, đối với cường giả Đại Thiên Thế Giới mà nói cũng chỉ là cái lật tay.

Đương nhiên, loại người này rất hiếm. Bình thường không ai đế ý đến sống chết của vị trí lệ thuộc, giống như loài người sẽ không chú ý đến con kiến.

Cho nẻn,

Cường giả cái thế như Trần Ai nếu đối lại là ngày trước, ông ta tuyệt đối sẽ không đi tìm Vân Tiêu Giới, điểm giới hạn giữa Vân Tiêu Giới và Đại Thiên Thế Giới cũng ở nơi biên giới, dù là Trần Ai cũng cần một khoảng thời gian,

Lướt qua núi sỏng đất đai,

Tốc độ của Trần Ai cực kỳ nhanh.

Mồi một bước giống như đang xuyên qua thời không, tốc độ nhanh như vậy, cộng thêm có truyền tống trận phụ trợ, khiến màn ảnh cực lớn kia cũng có chút khó khăn khi bắt bóng dáng của ỏng ta.

Trần Đức không nhìn,

Anh nhăm hai mắt, đế mặc cho đường vân màu đen trên ma nguyên lan tràn.

Anh muốn dùng tổc độ nhanh nhất tiến vào sức chiến đấu mạnh nhất, có thế đạt đến đỉnh phong!

Thậm chí giờ phúc này, nhân lúc vẫn còn thần trí, anh đốt cháy máu tươi, máu tươi của tu sĩ thuộc về thần hồn, đốt cháy máu tươi tương đương với đốt cháy tuối thọ, dùng tính mạng đề thăng sức chiến đấu!

‘Vù!

n

Đột nhiên!

Khỏng có dấu hiệu nào,

Hư không phía xa rung chuyến, sau đó lóe lên một trận sáng nhức mẳt!

Ánh sáng càng ngày càng gần, rõ ràng có thể thấy,

Một thanh kiếm,

Đang từ phía xa cấp tốc lao tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK