Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại sao lôi kiếp của Trần Đức lại như

vậy?

Đây không phải đang độ kiếp, ngược lại giống đại đạo thiên địa đang xóa bỏ anh!

Theo lý thuyết, không phải ấn ký thiên tâm tương hợp với đại đạo, được đại đạo thiên địa hổ trợ sao?

Trong lòng lão Yêu Hoàng sợ hãi, dù là ông ta cũng nghĩ không thông rốt cuộc tình hình là thế nào, tất cả trước mắt đã nằm ngoài dự liệu của ông ta.

“Ầm!”

Trong khoảnh khắc, trật tự đại đạo đếm không xuếtừtrên trời hạ xuống, nhắm thẳng xuống Trần Đức.

“Tới đi!”

Trần Đức quát khẽ, dù là người bị thương nặng, nhưng vẩn tiến lên.

Một giây kế tiếp,

Kích Định Thiên đụng với đại đạo!

“Keng keng keng!”

Kích Định Thiên vù vù không ngừng,

Rõ ràng có thế thấy trên thân nó xuất hiện vết lõm, đại đạo hạ xuống, kích Định Thiên trải qua năm tháng vỏ tận cũng chưa từng bị mục nát lúc này lại tràn đầy khí tức bị năm tháng ăn mòn, xuất hiện vết rỉ sét loang lổ, còn có từng vết nứt tràn ngập.

Trong lòng Trần Đức kinh hãi, nhưng anh cũng không nghĩ nhiều, xoay nắm đấm đánh lên trời xanh.

“Ầm ầm!”

Một quyền này trực tiếp đánh trời xanh thành một lỗ thủng lớn, bức tranh kia cũng hơi rung rung.

Nhưng,

Cũng chỉ là hơi rung thôi!

Thứ Trần Đức phải trả giá lại là một cánh tay, nổ tung thành sương máu, anh kinh hãi run rấy, cảm nhận được khí tức tử vong.

“Bát Hoang, ổn định tinh thần, nhất định phải vượt qua kiếp này!”, Hiên Viên Anh Hùng bí mật truyền âm, mặc dù ông ta cũng không rõ tình hình, nhưng vẫn khích lệ Trần Đức: “Yên tâm độ kiếp, dù chưa từng vượt qua, tôi cũng sẽ đảm bảo cậu không chết!”

Ngoại giới,

Ba vị Thế Tôn tộc Hiên Viên và tám cường giả đang đại chiến, đồ văn đại đạo cũng không nhằm vào bọn họ, không ảnh hường chút nào đến bọn họ, mấy người đánh nhau long trời lớ đất, núi lớn vô tận hóa thành bụi bặm, sông hồ đứt gãy khô kiệt.

Cảnh tượng như vật khiến người ta sợ hết hồn hết vía, đám người hóng chuyện bên ngoài thành Hiên Viên liên tục thụt lùi, hoặc là trốn đến nơi xa thông qua truyền tống trận, hoặc là cô lập không gian mình đang đứng, nhưng thủ đoạn này không phải ai cũng có, chỉ có cường giả siêu cấp của thế lực lớn mới làm được.

“Vù!”

Trời đất lại rung chuyến một trận, trong tranh diẻn hóa ra ngàn vạn mũi tên nhọn xông về phía Trần Đức, một cây búa lớn quơ múa bố vào đầu anh, dây thừng đại đạo cũng đánh tới.

“Phốc!”

Trần Đức mạnh mẽ chống chọi, thân xác trong phút chốc bị hủy diệt cả trăm lần, mồi lần tái sinh đều sẽ bị bổ đến nát tươm.

“Chủ nhân, cứ tiếp tục như vậy, e rằng Trần Bát Hoang sẽ chết trong lôi kiếp, ông vẩn chưa ra tay sao?”, An Nhã Hỉ nhìn thấy những thứ này, vẻ mặt phức tạp, chuyến hướng sang Trần Nguyên Vũ: “Nếu hẳn bỏ mạng, ấn ký thiên tâm cũng sẽ biến mất theo…”

“Cô đang dạy tôi làm việc à?”, Trần Nguyên Vũ cũng không quay đầu lại, giọng nói lạnh lùng cắt đứt lời cỏ ấy.

Sắc mặt An Nhã Hi trắng bệch,

Đúng vậy,

Cô ấy chỉ là một nô bộc, nếu là bình thường, có lẽ cô ấy sẽ có thể đưa ra một vài đề nghị.

Nhưng,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK