Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đức liếc Lảm Tử Huyên ở đằng xa đang lén lút nhìn về phía này, sau đó quay đầu lại nhàn nhạt nói: “Anh yên tâm, tôi và Lâm Tử Huyên không có quan hệ gì hết. Tôi chẳng qua là chỉ tạm thời tham gia vào đội ngũ này thôi, sẽ không đe dọa gì đến anh đâu”.

Trần Đức nói rất trắng ra, giờ anh chỉ muốn điệu thấp, đến bờ Thỉểm Điện tìm Cơ Tuyết. Trong lúc giải quyết chuyện của mình, anh cũng không muốn gây chuyện.

Hơn nữa, xưa giờ anh vẫn luôn là một người ghét rắc rối.

“Ồ, ha ha, tán tu hả? Không ngờ trên đảo Khốn Long còn có tán tu có cảnh giới thấp như vậy”.

Vương Mâu ra vẻ hết sức nhiệt tình: “Trần Đức, tôi nói anh nè, trên đảo Khốn Long có rất nhiều cao

thủ. Mấy ngày nay, còn lũ lượt có 30 50 ngàn người lẽn đảo, mà ít nhất hơn 90% đã mạnh hơn anh. Anh phải cẩn thận đó, đặc biệt là khi nói chuyện và làm việc, phải điệu thấp, đừng đắc tội người nào rồi mất mạng oan uổng…”

Thực tế, sao Vương Mâu lại không biết Trần Đức và Lâm Tử Huyên cũng chẳng có quan hệ gì?

Với loại người như Trần Đức, từ khí thế trên người cũng chỉ là cảnh giới Đại Năng thì có thế có quan hệ gì với Lâm Tử Huyên chứ? Dù Lâm Tử Huyên có bằng lòng thì nhà họ Lâm cũng không chịu!

Hẳn ta hỏi nhiều như vậy là vì lo Trần Đức là người hầu hay nỏ lệ của gia tộc lớn nào đó… tìm hiếu lai lịch trước mà thôi.

Sau khỉ biết được Trần Đức chỉ là tán tu thì lời trong lời ngoài đều bắt đầu mang chút đe dọa.

Ý là bảo Trần Đức đừng có mà đắc tội hắn ta, không thì sẽ chết!

Vương Mâu nói xong cũng không thèm đế ý đến Trần Đức sẽ phản ứng thế nào, giống như là ở gần anh thêm 1 phút thôi cũng thấy buồn nôn và làm bẩn bản thân nên vội vàng rời xa Trần Đức.

Hắn ta biết Lâm Tử Huyên không thích mình

“Nhóc Trần, Vương Mâu chí là loại biết bắt nạt kẻ yếu thôi”.

La Văn Sơn bất lực cười, dùng thần thức truyền ảm: “Đừng chấp với loại người đó”.

“ừ’.

Trần Đức gật đầu, cũng không nói gì thêm.

Vương Mâu quả thật rất đáng ghét.

Nhưng vẫn chưa quá đáng, ít nhất thì trước mắt cũng chưa đến nỗi nào và chưa thật sự chọc đến mình. Cái loại người mà một tay của mình thôi là có thế đánh chết mười người như hần ta thì Trần Đức cũng lười chấp.

Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://Tamlinh247.com/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK