Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hòn đá hình quả xoài đó lại có bảo bối thật ư?

Đó chính là Cổ Nguyên được bỏ xó ở đây suốt nửa năm!

Nửa năm qua.

Không biết bao nhiêu người nhìn thấy nó, sờ vào nó, nhưng cuối cùng vẫn không chịu vung tay mua.

Không thế ngờ, nó thật sự là bảo

bối?

“Bỏ lỡ rồi, bỏ lỡ rồi, lúc tôi mới nhìn thấy nó đã thấy có duyên, suýt chút nữa đã đập tiền vào mua!”

“Tôi từng cầm nó nghiên cứu suốt hai tiếng đồng hồ!”

“Ói máu chết mất, tại sao lại như vậy?”

“Tên nhóc này đúng là gặp thời mà!”

tt tt

Rất nhiều người muốn hộc máu, đa số người ở đây đều nhìn thấy tảng đá xoài này, nhưng ai cũng chê nó phèn quá, đắt quá, rủi ro và lợi ích không cân bằng nên không có ai ra tay.

Chỉ là.

Hôm nay lại bị một tên mới vào nghề mua được, còn cắt ra món hàng ngon!

“Anh bạn, đừng cắt nữa, dù bên trong có thứ gì tôi cũng sẽ mua lại nó với giá sáu vạn cân nguyên thạch thương phẩm!”, một ông lão trực tiếp ra giá, địa vị của ông ta rất cao, là một thái thượng trưởng lão của thế lực lớn, tên là La Vương.

“Lão già này, chỉ có sáu vạn nguyên thạch thượng phẩm đã đòi mua? Tôi trả mười vạn!”, lại một người nữa ra giá, ánh mắt sáng rỡ: “Anh bạn, mười vạn cân nguyên thạch thượng phẩm, giá cao rồi đấy, nếu cậu tiếp tục cắt, có thể bên trong chẳng có gì đâu, không đáng để mạo hiểm!”

“Nhảm nhí!”, trong đám đông lại có một ông lão cất lời, ghét bỏ phản bác lời người kia nói: “õng thích ức hiếp người mới quá nhỉ? Ai lại chả biết hào quang phát ra thì chắc chắn sẽ có bảo bối? Tôi trả mười lăm vạn nguyên thạch thượng phẩm!”

Mọi người lần lượt ra giá, bọn họ cũng không phải nít ranh gì, ai cũng là cao thủ sống mấy vạn tuổi rồi, thậm chí có người còn sống đâu đó gần mười vạn năm, có thể nói là hóa thạch sống hàng thật giá thật.

Trong một phút ngắn ngủi, Trân Đức còn chưa cắt đá xong thì giá cả đã lên đến ba mươi vạn cân nguyên thạch thượng phẩm!

Nói thật.

Trần Đức cũng hơi lung lay.

Anh chỉ tốn ba vạn cân nguyên thạch thượng phẩm đế mua tảng đá xoài này, chỉ vì một vầng sáng lóe lên, một con bướm mà đã lời gấp mười!

Một cú sốc như thế, cũng chẳng mấy ai có thể chịu nổi.

Nhưng mà.

Anh vẫn từ chối: “Các vị, thật lòng xin lỗi, đây là lần đầu tiên cắt Cổ Nguyên nên tôi muốn cắt ra xem thế nào”.

“Haiz, anh bạn à, cậu tham lam quá, ba mươi vạn cân nguyên thạch thượng phẩm, cái giá đó không thấp đâu”, có người nói thế, tưởng rằng Trần Đức muốn tăng giá.

Trần Đức không nói thêm gì, chuẩn bị tiếp tục cắt.

Thế nhưng đúng lúc này.

Hồn Châu lại nhắc nhở anh phong bế không gian xung quanh lại, để đề phòng lỡ như có dị vật xuất thế, để nó bỏ chạy mất thì sẽ lỗ nặng.

“Cảm ơn tiền bối!”

Trần Đức lập tức tạo trận pháp, phong bế không gian xung quanh.

Sau đó.

Anh lại cắt!

Từng lớp đá được cắt xuống bởi động tác cẩn thận của anh.

Mỗi một lớp đá được cắt xuống, lại có hào quang chói mắt lóe lên, con bướm nhiều màu lại bay lượn, bên trong phong ấn của Trần Đức có hơn hai mươi con bướm vây quanh anh, thần dị và hùng vĩ đến lạ lùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK