Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Mâu quỳ dưới mặt đất, không ngừng dập đầu xin tha, Trần Đức cũng không thấy bất ngờ gì, nhưng anh lại không có ý định tha cho Vương Mâu.

Nếu không có tên khốn Vương Mâu này, tất cả đã không xảy ra.

Anh vừa mới lộ mặt, nhỡ đâu bị Đoàn Phong Trần bât gặp, có trời mới biết hân ta còn dám thò đầu ra hay không, ắt hắn việc tìm kiếm Cơ Tuyết đã khó lại càng khó.

Sau một tiếng vang nhỏ trong không gian, Vương Mâu còn chưa kịp hừ lấy một tiếng đã bị Trần Đức giam cầm, kéo đến trước mặt, sau đó giơ hai tay ép chặt hắn ta.

“Đùng!”

Vương Mâu lập tức vỡ thành một đám mây máu, giống với Trần Võ Si, thần hồn và cơ thể đều tan biến, chết không còn xác!

Khi Trần Đức ra tay giết chết Vương Mâu. Thì đột nhiên.

Không có một dấu hiệu báo trước nào.

Không biết từ đâu, mặt đất trước mặt xuất hiện từng đạo sấm chớp.

Các tu sĩ đảo mắt nhìn, phát hiện nơi Trần Võ Si bỏ mạng vẫn còn một đám nguyên khí khổng lồ.

Huyết khí.

Trần Đức nhíu mày, anh có cám giác bất an mơ hồ, có dự cảm xấu.

Một giây sau, đám nguyên khí khổng Tô kia bỏng nhiên đứng yên bất động, im lặng như một con rùa rụt đầu.

Sau đó.

Đoàn nguyên khí dữ dội bống nhiên bay đến vực Thiếm Điện, như bị một lực hút nào đó hút mạnh về bên kia.

Có thể thấy rất rõ đám nguyên khí đó nhanh chóng bay đến chổ sương mù của vực Thấm Điện, sau đó, đám nguyên khí bị sương mù hấp thu hết

sạch. Bỗng nhiên, không gian phía trước sương mù bắt đầu dao động.

“Ầm ầm!”

Sau tiếng dao động dữ dội, ngay sau đó, mọi người trông thấy phía trước sương mù là một khe hở hư không mang màu đỏ của máu, nguyên khí đan xen!

Xung quanh khe nứt đó là những ấn ký, đảo mắt nhìn lại, trông hệt như cánh cổng dần đến thế giới khác.

Cổ quái đến kỳ lạ!

Mà sau cánh cổng hư không kia đang loáng thoáng lóe lên một dao động năng lượng đầy khủng

bố.

“Đó là cái gì thế?”

“Không biết nữa, chắng lẽ cái chết của Trần Võ Si đã mở ra cánh cống vào Thiên Cung ư?”

Nhóm tu sĩ bắt đầu lải nhải, bàn tán về khe hở hư không đột nhiên xuất hiện này.

Quái dị, nhìn đâu cũng thấy hết sức quái dị!

Cả Trần Đức cũng không ngoại lệ, anh thấy hơi

khó hiếu, không rõ xảy ra chuyện gì.

“Trần Đức, mau chạy đi!”

Thế nhưng, bấy giờ, Tô Y Y sau lưng bỗng nhiên thốt ra tiếng hét đầy sợ hãi, khi nhìn thấy cánh cửa đó, mặt cô ta cắt không còn một hột máu.

Khi Tô Y Y đột nhiên phát ra tiếng hét đầy sợ hãi, thì mí mắt của Trần Đức cũng giật giật, bị người kéo lại vẫn không phản kháng, lập tức lùi lại thật xa.

Bởi vì, anh bắt đầu cảm thấy hơi bất an.

“Đó là cánh cửa gì thế? Hình như nó có liên quan đến Trần Võ SI?”

Mặt Trần Đức đầy vẻ khó hiểu, nhìn về phía Tô Y Y, thấy dáng vẻ sốt ruột cúa cô ta cùng với sẳc mặt khó coi đó, có thể thấy cô ta biết một điều gì đó.

“Cánh cửa này là một loại bí thuật của nhà họ Trần, Trần Võ Si dùng máu huyết cuối cùng của mình đế mở nó ra, chưa đến lúc bất đắc dĩ, người nhà họ Trần sẽ không dùng đến, cũng có rất ít người nắm giữ bí thuật này”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK