Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng ầm ầm lớn vang khắp trời, cả thành Hiên Viên cũng đang rung lên, dường như không chịu nối âm thanh đó, mặc dù bẻn ngoài vạn vạn dặm cũng có người có thế nhìn thấy rõ ràng ráng đỏ ngút trời, có thế nghe thấy tiếng ầm ầm đáng sợ, một số người bên ngoài thành Hiên Viên cũng bị tiếng vang đó xuyên thủng màng nhĩ, chảy máu ào ào, không thể không lùi lại.

Lôi kiếp khủng bố như biến lớn trút xuống, từng đạo sấm sét, điện giật như mảnh thiên thạch rơi xuống.

Tất cả mọi người đều có thế nhìn thấy rõ ràng, hư không hoàn toàn bị nghiền vụn, hủy diệt, giữa trời đất chỉ còn lại tiếng sét đánh, tràn ngập mỗi một tấc không gian.

Mặc dù là nhìn từ xa, nhưng cũng có thế cảm nhận được dao động đáng sợ của lôi kiếp này!

Phải biết rằng, đối với người khác, nó chỉ là sấm sét bình thường, bọn họ cũng có thế cảm thấy đáng sợ, rốt cuộc uy lực thực sự của nó nghịch thiên đến thế nào?

ít nhất phải khủng bố hơn mấy trăm triệu lần so với trong cảm nhận của họ!

“Ầm!”

Lôi triều nổi lên, hủy diệt tất cả, toàn bộ tòa nhà kiến trúc trong vòng bán kính mấy trăm dặm đều bị nghiền vụn, sập đố, Trần Đức đứng giữa biến sấm sét, mái tóc cuồn cuộn, bùng lên ngọn lửa, quần áo trên người cũng rách nát, mặc dù da thịt anh cứng rắn, lúc này cũng phải nứt ra các vết nứt, máu tươi không ngừng nhỏ ra, chịu đựng tốn thương vô cùng đáng sợ.

“Phong ấn của ấn kỷ thiên tâm đã được phá giải, nhưng vần chưa hoàn toàn kích hoạt”.

Lúc phong ấn biến mất, Trần Đức thử thực hiện lời hứa, thả Lão Yêu Hoàng ra, đáng tiếc là ông ta vẳn không thế phá ra khỏi bức tượng, còn thiếu chút nữa.

“Cậu nhóc, cậu phải cẩn thận, lúc này tuy chưa hoàn toàn thức tỉnh, nhưng người khác có thế cướp đi, một số người ẩn trong bóng tối, e rằng sắp không nhịn được rồi”, Lão Yêu Hoàng nhắc nhở:

“Cấn thận có người tấn công, với cậu thì lôi kiếp này rất khủng bố, nhưng với người khác, lại rất dề chống chọi được”.

“Đừng phân tâm, có tôi ở đây”, Linh Lung lại nói: “Độ kiếp cho tốt”.

“ừm”.

Tuy Trần Đức bị thương, nhưng không hề từ bỏ, đôi mằt lóe lên quang hoa, không suy nghĩ đến chuyện khác, bước lên phía trước, thể hiện ý chí vô địch, mãi mãi không lùi bước, huyết dịch trong cơ thế sôi sục, nghênh đón ráng đỏ khắp trời.

“Ầm!”

Trong tích tắc, không biết có bao nhiêu sấm sét dồn tập trung về phía anh, che lấp anh, trong sấm sét ẩn chứa ý chí đại đạo đáng sợ, có pháp tắc lóe lên, có đạo văn ầm ầm.

“Rắc rắc rắc rắc!”

Tiếng xương cốt rạn nứt của Trần Đức vang lên, trầy da rách thịt, lôi kiếp đánh xuống, trên người anh gần như không có chỗ nào lành lặn.

Nhưng đối với anh, đây không phải thương nặng, anh vẳn tiến lên phía trước, chủ động nghênh đón sấm sét điên cuồng ngập trời, chịu đựng tất cả.

‘Tổ Vương không nhìn nhầm người…”, Hiên Viên Chiến đầy chấn hãi, trong lòng cảm khái, cho dù lần ông ta đột phá, mãi mãi không bằng lôi kiếp này.

Quan trọng là Trần Đức chịu đựng được, không hề sợ hãi, càng không lùi lại nửa bước.

Nếu đổi lại là ông ta ban đầu, lần lôi triều này đủ đế nghiền ông ta tan xương nát thịt, chém cho chỉ còn thần thức thôi đấy?

Trên thực tế, không chí có họ chấn hãi, bên ngoài thành Hiên Viên, rất nhiều cường giả cũng vô cùng run sợ trong lòng, nếu Trần Bát Hoang trưởng thành, thì trong thiên hạ lại có thêm một cường giả siêu cấp chăng?

Ngay cả Trần Nguyên Vũ cũng hơi tẻ dại da đầu, nếu Trần Đức sống sót vượt qua lần này, sẽ có một ngày, Trần Nguyên Vũ ông ta cũng sẽ không phải là đối thủ của anh.

Điều này càng khiến Trần Nguyên Vũ kiên định quyết tâm cướp ấn ký của anh, giết chết anh!

Bất luận thế nào, Trần Bát Hoang buộc phải chết!

“Ầm!”

Biến sấm sét vẩn đang sỏi sục, ầm ầm, trên người Trần Đức xuất hiện từng lồ máu, dường như có thế nhìn thấy lục phủ ngũ tạng, mồi một vết thương đều vô cùng đáng sợ, có pháp tắc đang gây sát thương liên tục, khó mà hồi phục, từng vũng máu tươi chảy xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK