Tại sao thế?
“Ai là Tư Linh? Mời đứng ra đây!”, khi mọi người đang khó hiếu thì đột nhiẻn, một ông lăo tóc bạc, giọng già nua lên tiếng, ông ta đáo mắt nhìn mọi người, cố nói với giọng hiền lành và khách sáo nhất.
Người lẻn tiếng chính là lục trướng lão cúa học viện Thánh Phong, cũng là người có thân phận cao nhất trong số các trưởng lão.
Ông ta nói chuyện cực kỳ khách sáo.
Nếu không phải là cô ta.
Thì người có được lệnh bài Tứ Cực cũng đáng đế ông ta khách sáo!
Lệnh bài đó không phải là thứ mà người bình thường có thế lấy được.
Thậm chí cả xưng hô cũng không gọi đầy đủ tên họ ra, mà thân thiết dùng hai chữ ‘Tư Linh”, đây là chuyện hết sức hiếm thấy!
Khỏi phải nói, đây chác chắn là chuyện tốt!
Trong sân, hơn trăm đệ tử, ai cũng hâm mộ đến lạ. nhìn lại xung quanh, tìm kiếm người lục trưởng lão vừa gọi tên!
Trong đám đông, Âu Dã Tư Linh và chu Tư Linh đều ngấn người.
Người trước hơi hoảng hốt, mặt đỏ ứng.
Người sau…
Lại hết sức vui mừng, bất ngờ, hai mât nóng
rực!
Chầng lẽ…
Lục trưởng lão đang gọi cô ta?
Nơi này ngoài cô ta ra còn ai tên là Tư Linh nữa?
Chác không có đâu ha?
Nhưng tại sao lục trưởng lão lại biết tên cô ta?
Trước đó cô ta cũng đâu có quen biết các trưởng lão trong học viện Thánh Phong này?
Chu Tư Linh nhìn lục trướng lão, ánh mắt đầy khó hiếu và mong chờ.
Vài võ giá trước đó đã biết tẻn cô ta lập tức quay đầu sang, tập trung ánh mầt vào người cô ta:
“Lục trường lão đang gọi cô kìa”.
“Đúng vậy, cô may mắn thật đó, lại được lục
trướng lão ưu ái!’
“Không không không, cô xem xem, nhiều trưởng lão như thế chỉ đến tìm một mình cô, đây là vinh hạnh đến mức nào?”
Xung quanh hết người nảy đến người khác lẻn tiếng, nhất thời khiến Chu Tư Linh tướng lục trưởng lão đang nói mình, cô ta bèn bước ra trước mặt tất cả mọi người:
“Tiếu nữ Tư Linh ra mẳt lục trướng lão!”
“ừm…”
Lục trướng lão quan sát Chu Tư Linh từ trên xuống dưới, khẽ gật đầu.
Tuổi không lớn, cánh giới Thần Tôn ba mươi chín giai, tuy không phải là người có thiên phú nối bật gì nhưng cũng không tệ: ‘Tư Linh, tôi hỏi cô, lớn trong nhà tặng cho cô lệnh bài Tử Cực này đúng chứ?”
“Lệnh bài Tử Cực?”, Chu Tư Linh nghệt mặt ra: “Lục trưởng lão, tôi không biết ông nối cái gì”.
“Là lệnh bài này”, lục trướng lão lấy lệnh bài ra.