Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa,

Còn bị thất bại một cách đột ngột như vậy?

Sức chiến đấu của Trần Đức đã tăng lên không chỉ gấp mười lần trong nháy mắt xông lên!

Ưng Thiên Hà có chút phát run, khóe miệng co quáp, một sự bẩt an nảy sinh.

“Cái này…”, Lâu Vạn Xuân trước đó mặt đầy đắc ý và buông lỏng, bây giờ cơ thể giống như cỗ máy ngưng đọng lại, con ngươi cũng sắp rơi ra ngoài,

Mẹ nó…

Chuyện gì đây?

ưng Thiên Hà… cũng bại rồi?

Lâu Vạn Xuân kinh hãi trong lòng, không thua gì sóng thần cấp mười, ông ta không kìm đuợc lại một lần nữa quỳ xuống đất, mặt đầy sợ hãi, da đầu tê dại.

Ngụy Vô Minh, tám đại trưởng lão, Âu Dã Tư Linh và trong ngoài Vô Song môn đều gần như trợn tròn mát, nhìn chằm chằm Trần Đức như thấy quỷ.

“Chơi với mày chút thôi mà mày còn tưởng mình vô địch?”, Trần Đức cười ha ha một tiếng,

Năng lượng của Linh Lung mạnh bao nhiêu?

Cho dù cô ta không được như ban đầu, hơn nữa chỉ mượn một bộ phận cùa Trần Đức, nhưng cũng vĩnh viễn không phải một ưng Thiên Hà có thể địch lại được?

Sờ đĩ anh lộ ra vẻ không địch nổi, hoàn toàn là vì muốn tìm hiểu rõ về ưng Thiên Hà,

Xem xem người đến từ Vân Tiêu Giới rốt cuộc mạnh thế nào!

Bởi vì,

Anh muốn đi Vân Tiêu Giới!

Thứ nhất,

Mẹ anh rất có thể đang ở Vân Tiêu Giới, anh rất muốn nhìn xem rốt cuộc mẹ của mình là ai,

Vì sao mình bị bỏ rơi,

Thứ hai,

Anh bây giờ một lòng tu luyện, hiển nhiên Côn Luân Hư không phải thánh địa tu hành cao nhất, nếu muốn đi về phía cao hơn, leo lên xa hơn thì phải xông đến Vân Tiêu Giới!

Là ngựa chiến mười năm, anh đã rõ từ trước, thế giới theo luật rừng này phải có thực lực mạnh thì mới có thể đạt được tất cả!

Thứ ba,

Anh phải giết người đàn ông họ Trần kia!

Hân mới chính là hung thủ đứng sau hại chết đám người Trương Phàm, cũng là ngọn nguồn của tất cả mọi chuyên!

Trần Đức không tiếp tục ra tay, anh đưa mắt nhìn ưng Thiên Hà:

“Nể tình mày là anh họ của Thanh Vũ, trong mười cái hít thở, cút ngay!”

ưng Thiên Hà là kiểu người kiêu ngạo thế nào? Thản là người nhà họ ưng, dù là ờ Vân Tiêu Giới, thản phận cũng rất tôn quý,

Bảy giờ… lạỉ bị một tên rác rưởi ờ Côn Luân Hư nói ‘cút’?

Nếu là trước đó, hắn ta đã sớm bùng nổ lao lên giết người rồi.

Nhưng bây giờ hắn ta không dám!

Nhớ lạỉ hai quyền vừa nãy của Trần Đức, hẳn ta biết rất rõ nếu như anh muốn giết mình thì bây giờ đã sớm tan xương nát thịt!

Tao đi!”

ưng Thiên Hà vận chuyển linh khí, hắn ta chật vặt kéo thản thể nhanh chóng rời khỏi Thiên Huyền Phong,

Còn chuyên trong nhà giao phó đưa ưng Thanh Vũ quay về, hắn ta đã quên đi luôn, không dám nhắc đến nửa câu,

Mưa vẫn rào rào như thác đổ,

Dưới cơn mưa lớn, Lâu Vạn Xuân nhìn thấy Ưng Thiên Hà chật vật rời đi như chó, nội tâm ông ta lạnh băng run rẩy,

“Liều mạng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK