Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phì!”, Đoạn Nguyên hao hết toàn bộ sức lực, anh ta khạc ra một ngụm máu: “Vô liêm sL, mày muốn giết thì cứ giết đi!”

“Ồ!”

Lăng Không dùng một trảo, thanh kiếm bên cạnh Diệp Vô Song bị hắn nắm chặt trong tay, hắn giơ lên thật cao, trực tiếp chém về phía cố Đoạn Nguyên.

“Chờ chút…”

Cùng giây đó,

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng mang đầy vẻ ra lệnh, vang vọng ở bên tai tất cả mọi người.

‘Ting!”

Đồng thời kiếm trong tay Lăng Không vỡ vụn!

Đúng!

Không phải đứt, mà là vỡ!

Chỉ hai chữ thôi, thanh linh khí kia trong nháy mắt vỡ tan tành!

Hóa thành bụi màu sáng bạc, phiêu tán theo

gió!

Trên sân đấu võ, Lăng Không nhìn chằm chằm kiếm dài hóa thành phấn vụn,

Hoàn toàn sợ hãi!

Vỡ vụn thành phấn rồi!

Hai chữ khiến cho kiếm trong tay hần hóa thành phấn vụn!

Đây là loại vô địch hùng mạnh nào vậy?

“Ai!”, tất cả mọi người trên sân đấu võ bao gồm cả Đoạn Nguyên, Diệp Vô Song, Lưu Tuấn Hiền bị trọng thương đều nhìn về phía âm thanh truyền đến.

Tiếp đó,

Sác mặt tất cả mọi người đều khẽ biến đối!

Ưng Thương!

Người nói không ai khác chính là Ưng Thương chủ nhân của hôn lề lần này và của thành Phụng Thiên!

Cũng là thế hệ trẻ thực lực mạnh nhất trong sân bây giờ!

Hắn vẵn ngồi trên ghế của mình, mặc chiếc áo khoác lớn màu đỏ thầm, phong thái nhẹ nhàng, gương mặt mang theo nụ cười tự tin, tóc dài xõa vai, tung bay theo gió. Ánh mắt hân quét qua Lăng Không, thản nhiên nói:

“Lăng Không phải không? Ba người này anh không thế giết”.

Nói xong,

Hắn không chờ Lăng Không trá lời, cũng chắng buồn đế ý Lăng Không đồng ý hay không,

ưng Thương ngồi cách vài ngàn mét, hắn vung tay lên.

Trên sân đấu võ, một trận gió lốc nổi lên, ba người Đoạn Nguyên, Diệp Vô Song, Lưu Tuấn Hiền giống như lông chim mềm yếu bị thổi rơi từ trên đài cao xuống.

“Bụp!”

‘Bụp!’

“Bụp!”

Ba người rơi xuống đất, theo đó là ba tiếng rên rỉ, xương gãy lìa mười mấy hai mấy chiếc, bọn họ rất chật vật, dưới thân toàn lè vết máu!

Nhưng,

Cuối cùng vần không nguy hiểm tánh mạng.

“Nếu cậu ưng nói không thế giết, vậy thì tôi không giết bọn họ!”, Lăng Không tương đối biết điều.

Mặc dù hắn rất muốn tự tay giết chết ba người Đoạn Nguyên, nhưng hắn cũng biết, ở trước mặt ưng Thương hắn chỉ là thằng em trong thằng em!

Chỉ dựa vào thực lực Ưng Thương biểu hiện ra, e rằng một cái tát có thể đập chết Lảng Không, hắn có lý do gì mà từ chối chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK