Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đức buông vò rượu trong tay xuống.

Bộp một tiếng, vò rượu rơi xuống đất, bọt nước vảng khẳp nơi, vang vọng thiên điện:

“Phân chia cao thấp, quyết sống còn, ưng Chiếu, ông… Dám không?”

Phân chia cao thấp, quyết sống còn!

Sáu chữ, bình tĩnh, lạnh nhạt, không có chút cảm xúc dao động nào!

Nhưng, chính nó mới là sự ngông cuồng và kiêu ngạo thật sự!

Đúng vậy!

Bởi vì Trần Bát Hoang là Thần Tôn sáu mươi

giai!

Ưng Chiếu, lại là Thần Vương!

Thần Vương hàng thật giá thật!

Lời anh vừa thốt ra, cả thiên điện chìm vào sự yẻn tĩnh như chết lặng trong khoảng thời gian ngắn.

Hầu như tất cả mọi người đều dồn ánh mắt về phía Trần Đức, dù là Diêu Mộng Vũ, Ẩn An Sương hay Hoa Linh Vy, hay bốn vị Thần Vương, đệ tử Tiêu Lôi Môn, đệ tử Lưỡng Nghi Tông, hơn chục ngàn người nhà họ ưng…

Cả đám, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc, sợ hãi và rung động!

Trần Bát Hoang… Điên rồi ư?

Thần Tôn sáu mươi giai, khiêu… Khiêu chiến với ưng Chiếu?

Rõ ràng có thế thoải mái vượt qua cửa ải khó khăn lần này với áp lực của bốn vị Thần Vương, hơn nữa còn giải quyết sạch sẽ mâu thuẫn với nhà họ ưng…

Tại sao anh lại muốn khiêu chiến với ưng

Chiếu?

Hai Thần Vương Diêu Mộng Vũ dẫn theo và tam trưởng lão Hác Hách Đường đều cạn lời, thằng nhóc này đúng là ngông cuồng không thế tả nổi!

Nhưng trong ánh mắt Long Đế ngồi tít trên cao lại xuất hiện sự khen ngợi, thoáng gật đầu, lại lau mắt nhìn người con trai trước mặt một lần nữa.

‘Trần Bát Hoang, cậu… Khiêu chiến tôi, cậu chắc không?”, Ưng Chiếu gât gao nhìn chằm chằm Trần Bát Hoang.

“Đúng vậy!”.

Trân Đức khẽ gật đầu, không hề hối hận, thậm chí khi nhóm Trình Lâm Phong liên tục ám chỉ, lắc đầu với anh, Trân Đức vằn làm như không nghe thấy.

“Ha ha ha ha, ha ha ha ha!”, Ưng Chiếu đột nhiên nở nụ cười, ngửa mặt lên trời cười to, cả thiên điện đều vang vọng tiếng cười của ông ta.

Trong tiếng cười đó có sự hưng phấn, có lửa giận, có nhục nhã, đủ loại cảm xúc đan xen.

Ông ta hưng phấn vì sự ngu ngốc, ngu muội của Trần Bát Hoang, cũng không cam tâm, không muốn xin lỗi, muốn giết chết anh, thì anh lại khiêu chiến

ông ta? Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh mà!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK