Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai câu cuối cùng, Kim Tứ Hải gào rống: “Mày giết Đoàn Phong Trần, tao giết chục triệu người hái tộc, dùng Cơ Trường Vản để khai đao!”

Lời vừa dứt,

Kim Tứ Hải giơ chân thật cao, mang theo sức mạnh vạn quản, giống như búa lớn rũ xuống, đạp thắng về phía đầu Cơ Trường Vân.

Một cước này của hán vô cùng mạnh, guống như toàn bộ chân đều biến thành một lưỡi dao sắc bén, trào dâng từng trận gió rét, băng hàng thấu xương, tiếng hí điếc tai.

Không cần phải nói,

Một CƯỚC này nếu hạ xuống, Cơ Trường Vân chắc chắn phải chết!

Nhưng Cơ Trường Ván không hề có chút sợ hãi, trong tình huống này, chết đối với ông ta mà nói, ngược lại là một loại giái thoát,

Để ông ta không cần phải chịu đựng khuất phục, đau khố hơn nữa.

“Hải tộc, tạm biệt”.

Cơ Trường Vân nhắm hai mắt lại, chờ đợi cái chết giáng xuống.

Nhưng,

Điều kỳ quái là chờ đợi đã lâu, đau đớn trong tưởng tượng hình như… không đến?

Cơ Trường Vản kỳ quái mở hai mắt.

Tiếp đó,

Ông ta lập tức ngây ra!

Chắng biết từ lúc nào, Trần Bát Hoang đã chặn trước mặt mình!

Dùng thể xác ngăn chặn trước mặt ông ta.

Bóng lưng kiên cố ngăn trước người, giống như thành tường dày đặc,

Mà một cước kia của Kim Tứ Hải trực tiếp rơi trên người Trần Bát Hoang.

Rõ ràng có thế thấy,

Một cước kia từ trên xuống đã lún vào xương vai và da thịt anh, từng lớp máu tươi cháy xuống, nhuộm đỏ áo bào màu đen của anh, trông vô cùng nhức mẳt.

“Cậu Trần, cậu…”

‘Tôi không sao, ông tránh ra, tên nhãi này giao

cho tôi”.

Trần Đức rất bình tĩnh, giống như không bị thương, sắc mặt không thay đổi, thậm chí ngay cả giọng nói cũng không thay đối.

Đi?

Cơ Trường Vân ngẩn ra,

Có thế đi sao?

Kim Tứ Hái có đồng ý cho anh tránh đi không?

Anh cười khố, nhưng anh vẫn thử đứng dậy, đi tùng bước về phía bọn Cơ Tuyết.

Kỳ quái là.

Kim Tứ Hái lại không hề nhúc nhích!

Không hề ngăn cán anh?

‘Tứ Hải, cậu làm cái gì thế, còn nghệt mặt ra đó làm gì, mau cản nó lại!”

BỐ Đoàn Phong Trần gầm khẽ, con ông ta đã chết rồi, những kẻ này, ông ta sẽ không buông tha cho bất kỳ ai.

Thế nhưng…

Kim Tứ Hải vẫn không nhúc nhích.

Trên thực tế, đâu phải là hắn không muốn.

Mà là hắn không thể nhúc nhích được!

Đúng vậy, trông có vẻ như một cú đá của hán đã làm Trần Bát Hoang bị thương, nhưng mà chân hắn cũng không thể rút lại được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK