Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Tước Mộc hạ thấp tư thái, cất cao giọng lan truyền bốn phía.

Theo như Cơ Tước Mộc thấy, người mạnh mẽ như vậy nhất định không thuộc về Vân Tiêu Giới, mà là người của Đại Thiên Thế Giới,

Cho nên,

Cơ Tước Mộc báo ra danh hiệu của nhà họ Cơ!

“Nhà họ Cơ, thái độ của anh mà có thế đại diện cho nhà họ Cơ sao?”

Cơ Tước Mộc vừa dứt lời, một thân ảnh lặng lẽ từ trong hư không xuất hiện, đôi mẳt lạnh nhạt nhìn Cơ Tước Mộc,

‘Tôi hỏi anh, là nhà họ Cơ bảo anh đến đây ăn nói lỉnh tinh, làm bị thương Trần Bát Hoang tôi?”

Ánh mắt Trần Bát Hoang nhìn thẳng vào Cơ Tước Mộc, đôi mắt lóe lẽn ánh sáng lạnh lẽo.

Anh vừa xuất hiện,

Đám người Chu Nguyên Thần lập tức hành lề vô cùng tôn kính!

Còn sắc mặt Cơ Tước Mộc trở nên cực kỳ khó coi, mặt khô cằn giống như người chết,

“Anh… anh… chính là Trần Bát Hoang?”

Hẳn hoảng sợ nhìn chằm chằm Trần Đức, tất cả kiêu ngạo thách thức đã thu liềm lại toàn bộ,

Còn lại chỉ có sợ hãi, kính nế, chấn động, hoảng

hốt!

Trước khi tới, thế nào hắn cũng không nghĩ ra Trần Bát Hoang lại… lại mạnh như vậy!

Phải biết rằng hắn chính là cường giả cấp

Thánh Tổ đó!

Cảnh giới này dõi mắt ở Vân Tiêu Giới, tuyệt đối thuộc về tồn tại đứng đầu ấy chứ?

Nhưng…

Đối mặt với Trần Bát Hoang, ngay cả hành động cũng rất khó khăn, nói chuyện cũng lắp bắp.

Đối mặt với Trần Bát Hoang giống như đối mặt với một vị tôn Đế Vương cái thế, cho hắn một lại áp lực sâu thắm từ chỗ linh hồn!

Không chỉ là hắn, ngay cả vật cưỡi của hằn cũng đã nằm rạp xuống từ lâu, nó run lẩy bẩy, trong đôi mắt to như chuông đồng tràn đầy sợ hãi bất an!

“Là tôi, tôi hỏi anh, anh không trả lời sao?”

Trần Đức nhìn chằm chằm vào Cơ Tước Mộc, hắn lập tức cảm thấy như rớt xuống vực sâu hún hút, đất trời đảo ngược, mặt mày lại càng trắng bệch: “Không không không, anh Trần, xin lôi, xin lỗi anh!”

Cơ Tước Mộc thật sự sợ, đã không còn chút lòng tự trọng hay kiêu ngạo nào trước mặt Trần Đức, chỉ còn kém nước quỳ xuống: “Anh Trần, tôi… không phải tôi muốn phô trương như vậy. Mà là có người bắt tôi làm thế, hơn nữa… đây, đây là tôi đến đế đưa cho anh”.

Hắn run rấy đôi tay lấy ra một chiếc hộp gỗ, bên trên tỏa ra một mùi hương thơm ngát, ắt hẳn không phải đồ bình thường.

“Hừ, thứ chó bắt nạt kẻ yếu, mày cũng xứng đưa đồ cho Hoang Thiên Vương à?”

Chu Nguyên Thần hừ lạnh, nhận lấy thứ trong tay Cơ Tước Mộc rồi bất ngờ đá một cái lên mặt hắn.

“Bốp!”

Cơ Tước Mộc lập tức bị đá ngã xuống đất, trẽn mặt chình ình có cái dấu chân khiến một bên má máu me be bét.

Nếu là trước đảy thì Cơ Tước Mộc chắc chắn đã

nổi giận rồi giết chết ông ta!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK